Stt tuổi 20 hãy cứ làm theo lý trí, yêu theo con tim và hành động theo những gì em cho là đúng nhất
Người ta thường đùa rằng khi em bước sang tuổi 20 nghĩa là em đã chẳng còn trẻ con gì nữa. Người em thường khẳng định rằng tuổi 20 là cột mốc đánh dấu cho bước ngoặt mới của cuộc đời. Ừ, thì là 20 tuổi, là tự mình biết tiếc dần những năm tháng tuổi trẻ. Nhưng với bản thân em, tiếc đến bao giờ cho đủ?
Hiếu thắng, đó không hẳn là nhược điểm. Đôi lần tính cách đó sẽ giúp bạn tiến rất nhanh. Nhưng để tiến dài hơn, nhớ học một chút “Khôn”. Khôn trong chữ khôn ngoan… Rồi 20 sẽ biết khôn sau những lần dại dột, ngông nghênh. Tuổi 20, em học cách gan góc trước mọi nỗi đau. Cũng mạnh mẽ hơn, sẵn sàng đương đầu hơn. Đó là thời khắc em học được hai chữ: trưởng thành!
Tuổi 20 của em, là biết yêu, biết thương một người, biết dành sự quan tâm không chỉ cho riêng mình. Em dẫu có băn khoăn, dẫu có lo lắng thì vẫn tự nhủ lòng mình về những tháng năm sau này còn dài, tuổi trẻ đâu hẳn chỉ có tình yêu mới trọn vẹn là tuổi trẻ. Em – cô gái tuổi 20, hãy cứ yêu đi, thương đi, hãy cứ khóc cho những hờn ghen của một thời con gái. Chẳng ai phán xét em ngu ngốc khi em biết cách yêu thương người khác hơn chính bản thân mình.
Hãy một lần dọc theo chiều dài đất nước, một lần lang bạt vô định làm kẻ lữ hành cô độc. Đi để thấy những con người khác với thế giới bạn sống. Để thấy quê hương hùng vĩ mà yêu thương. Để va vấp mà trải nghiệm. Và để cảm nhận cô đơn và biết nhớ nhà. Nhớ góc nhỏ thân thương, nhớ người thân ruột thịt. Nhớ nơi bình yên mà quay trở về… Rồi 20 sẽ hiểu gia đình là nơi yêu thương, bao dung nhất.
Tuổi 20 của em, là những chập chững bước vào cuộc sống mới, cuộc sống của sự tự lập, cuộc sống của việc phải làm quen với những cánh cửa khác cánh cửa “gia đình”. Em sẽ lại có thêm nhiều mối quan hệ mới, nhiều bận tâm mới. Quãng đường trở về nhà sẽ dần trở nên xa lạ hơn.
Tuổi 20 của em .Thời gian để ở bên gia đình sẽ dần trở nên ít ỏi hơn. Nhưng em ơi, đừng lo lắng, bởi đơn giản, gia đình vẫn mãi luôn là điểm dừng chân khi em mệt mỏi, khi em thực sự chẳng biết phải đi đâu. Cuộc đời này nhiều bão giông đến vậy, em hãy cứ quay về chốn bình yên, quay về nơi luôn có những người yêu thương em vô điều kiện.
Và rồi, mỗi người hãy có cho mình những người bạn thân, và những mối tình đẹp. Họ sẽ tạo nên những mảnh kí ức đẹp trong cuộc đời mỗi chúng em, là nơi mà chúng em nương tựa ngoài gia đình. Không ai trên thế giới này có can đảm để sống một mình, đừng nên như vậy vì nó làm tâm hồn bạn dần mai một và không cảm xúc. Tuổi trẻ mà, cứ yêu, yêu hết mình, việc cho đi tình cảm với ai đó dù mọi người có bảo là ngu ngốc thì bạn hãy tin rằng nó đúng nếu nó làm bạn hạnh phúc và cười mỗi ngày
Đừng ủy mị cầu xin yêu thương của người khác. Tha thứ, im lặng và lãng quên là cách trả thù tốt nhất cho ai đó đã từng làm tổn thương bạn. Cứ “im thin thít và lặn mất tăm” biến kẻ ấy thành số 0 trong cuộc đời bạn; dẫu có yêu thương, cũng không bao giờ cho một người có cơ hội làm đau bạn đến lần thứ 2.
Tuổi 20, còn vô vàn thứ mà bạn phải thực hiện lắm, phải đi, phải mạo hiểm,.. Nhưng trên hết bản thân bạn phải là một người trưởng thành và vun đắp cho bản thân 3 điều quan trọng đó là học vấn, sức khỏe và tâm hồn.
Các bạn trẻ à, cuộc sống thật nhiều cám dỗ và không ai nói cho bạn biết rằng bạn sẽ gặp phải những khó khăn nào trên đường đời, nên tốt nhất là bạn hãy đứng thật vững và nghĩ thật sâu nhé. Nhớ: “Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến” thì cuộc sống luôn nằm trong tầm emy của mỗi chúng em.
Thời gian! Thời gian có thể cho bạn làm lại tất cả nếu thất bại, giúp bạn hàn gắn mọi vết thương, cho bạn sự trải nghiệm. Và nếu may mắn, thành công ngay từ những bước đi đầu tiên, bạn sẽ có những bước vọt thần kỳ mà
Tuổi 20 của em, là một tuổi 20 thật đẹp. Em vẫn sẽ ước mơ và theo đuổi ước mơ, chứ đừng nên vì nản lòng mà buông xuôi tất cả. Hãy nhớ đến lý do vì sao em bắt đầu để tiếp tục, để bước đi. Người chiến thắng là người không bao giờ bỏ cuộc, cô gái tuổi 20 ạ!
Tuổi 20 của em Có những tháng năm chúng em thường chông chênh về con đường phía trước. Có những khoảng thời gian chúng em tự vấn lại bản thân xem mình đã làm được điều gì lớn lao chưa.
Tuổi 20 của em, em không cần phải làm những điều vĩ mô, cũng đừng nên quá xem trọng việc lặt vặt. Em hãy cứ làm theo lý trí, yêu theo con tim và hành động theo những gì em cho là đúng nhất.
Tuổi 20 của em Đừng sợ sai trái, đừng sợ vấp ngã, vì sau mỗi lần gục ngã, vẫn sẽ luôn có một bàn emy đỡ em dậy. Và sau mỗi lần vấp ngã, em sẽ lại có được bài học kinh nghiệm cho chính mình. Điều khiến con người em trở nên thất bại chính là chìm vào nỗi sợ mà không dám đương đầu, đối mặt.
Lời kết: Đi gần hết tuổi 20, bạn sẽ thấy còn nhiều lắm những điều chưa làm, sẽ tiếc nuối những lần lạc lối. Cứ tiếc nuối ray rứt đi để mà tìm cách đứng lên, để viết tiếp những điều cần làm và sẽ làm của 30. Nhưng đừng tiếc lâu. Bởi cho 30 làm lại việc của 20, chắc gì đã làm tốt hơn?