Status đớn đau Dù đã chia tay nhưng anh đừng bao giờ gọi em là "người yêu cũ " của anh
Em từng hình dung nếu gặp lại, dù anh có nói thế nào hay gọi em bằng tên gì cũng được, em vẫn sẽ bình thản và tươi cười mà đáp lại. Thế nhưng sau ngần ấy cách xa, ba từ “người – yêu – cũ” lại đánh vào tim em những tiếng đau đớn, vô tình.
Chẳng phải vì lòng còn yêu thương, chẳng phải vì những kỷ niệm đều còn in sâu vào tâm trí, chẳng phải vì không thể quên được mà vì chỉ là một cảm giác tủi thân chạy thẳng vào tim mà em không có cách nào ngăn cản được.
Vẫn giọng nói trầm ấm pha chút lém lỉnh, vẫn hàng lông mày mà hồi còn yêu em thường trêu giống con “sâu róm”, vẫn nụ cười ngọt ngào khiến em từng chết mê chết mệt.
Tất cả mọi thứ vẫn như ngày hôm qua. Vẫn ánh nắng chiều, vẫn hàng cây xà cừ rộng tán, vẫn chiếc khăn len hì hụi thức đêm để kịp đến ngày giáng sinh tặng cho anh, nhưng em đã là… người yêu cũ.
Đã từng là tất cả trong nhau, đã từng nghĩ sẽ chẳng thể rời xa nhưng duyên gãy, tình đứt, đành bước về hai ngả không nhau; gặp lại và gọi nhau với ba từ “người - yêu - cũ” khô khốc, vô tình. Bỗng thấy lòng quặn đau, gọi nhau là gì cũng được, nhưng gặp lại, đừng gọi nhau là người - yêu - cũ…
Chẳng phải lòng còn yêu, còn thương, còn nhớ để rồi đặt ra giả định có thể xảy ra ấy, vì cuộc sống xoay vần, thành phố chật chội; gặp lại nhau là chuyện không ai biết trước được.
Cái lúc buông tay, cái lúc chẳng là gì của nhau nữa cũng là lúc đặt một mối quan hệ khác cho người kia: người dưng, người lạ, người xưa hay là người yêu cũ…
Là gì cũng được, nhưng đừng là cũ kỹ. Dù hết yêu nhưng cũng đừng để thời gian phủ dày lên cuộc đời nhau sự lãng quên. Vì lãng quên coi như suốt chặng đường về sau sẽ chẳng còn dấu vết gì về người ta.
Hãy nghĩ về nhau như những điều ngọt ngào và êm đềm nhất từng có, ít nhất là trong quá khứ. Hãy có thể để cả hai chỉ một vòng tròn chưa trọn vẹn trong nhau được không?
Môi bật lên ba từ người – yêu – cũ khi vô tình chạm mặt nhau hay khi kể cho ai đó nghe về người kia cũng chính là lúc bản thân đang gợi lên vô vàn điều cũ, vô vàn kỉ niệm về nhau. Như thế nhức nhối và đau lắm.
Chia tay rồi, có chăng nên gói ghém lại những gì đã xa, những gì thuộc về ngày xưa, đừng gượng mở xem nữa bằng cách bước qua đời nhau một cách bình thản nhất.
Nếu sau này, trên phố đông tấp nập, ai cũng hối hả bước vội qua nhau, tôi và anh ấy có gặp lại nhau thì mong rằng ba từ người-yêu-cũ đừng bật ra khỏi môi ai…
Nhớ thời còn yêu, anh thường đặt cho em bao nhiêu là biệt danh, lúc là mèo béo, lúc là háu ăn, lúc là lợn mặt mâm… Tên nào cũng xấu xí mà nghe đến là yêu lạ. Thế mà bây giờ, anh lại thốt ra một từ khô khốc “người yêu cũ”.
Dù biết đó cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, nhưng lại cảm thấy trong lòng trống rỗng, khô khốc đến vô cùng.
Chúng ta cuối cùng cũng chỉ là hai mảnh ghép không tìm thấy nhau giữa cuộc đời này, lúc buông tay hoàn toàn đã là từ bỏ.
Tình yêu thì mênh mông mà tính em thì ích kỷ, dù chẳng là gì của nhau nữa nhưng em không muốn mình là một điều gì quá cũ với anh. C
Cũng như không muốn anh quên đi tất cả, không muốn anh bỏ lại tất cả, vùi lấp tất cả những ngọt ngào và êm đềm nhất từng có. Là gì cũng được, nhưng xin đừng gọi em là người yêu cũ…
Người ta giờ đã nắm lấy một bàn tay khác, không phải là mình nữa, vô tình chạm mặt nhau trên phố; có thể người ta sẽ gọi mình là người yêu cũ? Ừ, biết rằng cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, một chiếc tàu tạm dừng chân ở một nhà ga, đến giờ tàu phải lăn bánh đi rồi nhưng sao ba từ đó lại nhói lòng như thế?
Kết thúc một cuộc tình, lời chia tay đã nói ra, tất cả cũng là chuyện đã qua; nhắc lại về nhau cũng chỉ là nhắc lại để nhớ về một thời từng yêu, chứ không phải để yêu thêm.
Người ta nói rằng những người đã từng yêu nhau, từng đến bên cuộc đời nhau, từng xem nhau là tất cả cũng chỉ như hai mảnh ghép trái tim vừa khít ở một thời điểm nào đó nhưng đến một thời điểm khác thì mảnh ghép đó không còn phù hợp nữa. Thế là rời xa, là buông tay.
Chia tay là kết thúc, nhưng cũng là một sự bắt đầu. Chúng ta vẫn có thể cùng nhau hàn huyên, cùng nhau ôn lại chuyện xưa, cùng nhau khóc, cùng nhau cười.
Chúng ta vẫn có thể bình thản mà nhớ về nhau như những gì thân thương nhất đã từng có nhau trong cuộc đời. Dù có lúc giận anh, dù có lúc trách móc anh tại sao không níu kéo, dù có lúc chán ghét bản thân vì đã từ bỏ quá sớm, nhưng mọi thứ giờ đây đã bình lặng như một sớm mai. Hay chỉ là một sự im lặng nhưng đôi khi nhớ về nhau là đủ.
Vết thương lòng cũng có ngày lành lại, chia tay rồi có chăng nên gói ghém lại những gì đã xa, những gì thuộc về anh của em, thuộc về em dại khờ, ngốc nghếch.
Nếu có gặp lại, cứ cười với em bằng nụ cười “chết người” như thế, cứ trầm ấm mà chuyện trò để em biết rằng anh vẫn sống tốt, cứ gọi em là em như ngày hôm qua thôi. Xin đừng gọi em là người yêu cũ…
Đừng bao giờ gọi em là "người yêu cũ " của anh, em đau lòng khi nghe thấy từ đó lắm, hãy chỉ nhớ về em những ngày trước khi em là người yêu của anh thôi.
Em sẽ đi khỏi nơi này, nơi em đã ngã. Giáng sinh năm nay, anh và em sẽ không còn bên nhau nữa, anh nhớ giữ gìn sức khỏe, ăn đúng giờ, đừng để bị stress, cố gắng học và làm việc tốt nhé. Em tin anh sẽ thành công.
Cảm ơn anh nhiều lắm, ít nhất cũng cho em được nếm trải hương vị tình yêu, cho em biết em yếu đuối thế nào. Hơn thế nữa, ít nhất khi nghe một bản nhạc buồn em còn có kỷ niệm để nhớ về. Em sẽ mạnh mẽ hơn, không khóc nhiều nữa. Đừng lo cho em, có thể anh đang trả em về với ước mơ ngày xưa của mình, em sẽ cố gắng thực hiện nó và sẽ mỉm cười trở lại.
Lời kết: Anh hãy nhớ mối tình đầu này của chúng ta là một mối tình đẹp nhé. Anh đang khóc đấy à, lần cuối khóc vì em thôi nhé, em sẽ không làm cho anh phải khóc nữa đâu. Em xin lỗi vì đã làm mất thời gian của anh quá nhiều và cũng gây cho anh không ít mệt mỏi. Nếu chúng ta có ngày gặp lại, hãy mỉm cười với nhau anh nhé. Mong anh hãy sống hạnh phúc.