Những status hay Em có thừa một nỗi nhớ Anh
Chạm ngón tay lên môi và di nhẹ về quá khứ… Anh ở đấy, em ở đây… Còn gì ngoài nhớ nhung để mong nhau gần lại?
Em có thừa một nỗi nhớ anh!
Đếm đếm, đong đong, thương hoàn thương, nhớ vẫn lại hoàn nhớ…
Chạm ngón tay lên môi và di nhẹ về quá khứ… Anh ở đấy, em ở đây… Còn gì ngoài nhớ nhung để mong nhau gần lại?
Em còn gì nữa, ngoài nhớ, ngoài mong…
Em có thừa một nỗi nhớ anh!
Nhớ lúc bàn tay còn ấm ở cạnh đây, cho đến khi người chỉ còn là hình dung nơi ngực trái…
Nhớ lúc yêu thương còn đậm, còn sâu nơi hai trái tim thổn thức; cho đến giờ chỉ là chuyện của một người nữa mà thôi…
Nhớ qua ngày, qua tháng, qua năm… Nhớ đầy lên, rồi vơi đi, rồi lại dâng lên theo nước mắt…
Nhớ như thói quen, nhớ như đã thành hơi thở…
Em và nỗi nhớ, nỗi nhớ và em…
Phía sau nỗi nhớ có gì, anh biết không?
Là tiếc, là thương, là buồn, là trách…
Là tủi, là đau, là tự cắn chặt môi để ngăn tim rung lên tiếng nấc…
Là phủ nhận quyền để mình được hạnh phúc…
Là sống cuộc sống ngược chiều kim đồng hồ với những gì đã xa…
Em có thừa một nỗi nhớ anh!
Giá nỗi nhớ có thể nằm gọn trong lòng bàn tay, cho em đặt để hay bỏ buông tùy ý.
Giá nỗi nhớ có thể nghe theo những gì em nghĩ, cho em xóa tên anh khi muốn và tạm quên anh những lúc khóc thầm.
Thật ra cho dù ta có tự nhủ hãy quên đi, quên đi điều mà ta muốn quên nhưng cuối cùng liệu có quên được không? Câu trả lời là "không thể". Chỉ là đến một thời điểm nào đó ta chấp nhận sống và xem nó là quá khứ chứ thực ra nó vẫn ở đấy, hiện hữu rõ ràng như thế như nhắc nhở ta rằng bản thân từng trải qua những thứ ấy.
Em có thừa một nỗi nhớ anh. Cứ nói cố quên lại càng nhớ thì ra không phải chỉ là một lời đồn đại mơ hồ mà lại là sự thật. Đến việc ngày xưa lần đầu tiên đi xe đạp, té đau ra sao ta vẫn còn nhớ như in huống hồ đây lại là một đoạn tình cảm mà ta từng cho đi rất nhiều, rất sâu sắc.
Giá như nỗi nhớ biết cách để tự bỏ đi, cho em được nhẹ lòng mỉm cười dù trong phút chốc…
Giá như nỗi nhớ với cách xa không là bè bạn, dẫu khổ đau vì lòng quặn thắt, miễn là có anh, là có anh ở đây…
Giá như nỗi buồn chỉ là một cơn mơ nhỏ, tỉnh giấc rồi, anh vẫn ở gần bên!
Em có thừa một nỗi nhớ anh! “Bao thương thì thành đủ nhớ, bao nợ để là của nhau…”
Em có thừa một nỗi nhớ anh để khi trên phố đông, người ta nắm tay nhau; để cuối tuần người ta chờ đợi được sánh bước bên nhau, em ngoảnh đầu nhìn lại, giấu nước mắt vào trong nhưng em tự nhủ anh còn bận với công việc và em sẽ chờ đợi.
Em có thừa một nỗi nhớ anh. Nhưng con đường đến với hạnh phúc chưa bao giờ trải thảm lụa! Những cuộc gọi điện thâu đêm vang lên tiếng cười khúc khích của đầu dây bên kia bỗng ngày đó lại trở lên nặng nề và khiến chúng ta mệt mỏi với tình yêu.
Em có thừa một nỗi nhớ anh để yêu hơn, thương hơn miền Trung vốn nắng gió giờ bão nhiều. Mảnh đất gánh hai đầu tổ quốc, nơi đã sinh ra anh, để em yêu hơn tiếng quê choa, rằng mần chi rứa, yêu giọng quê lam lũ lần nào em điện thoại về cho bố mẹ anh, lúc nào hai bác cũng phải nói thật chậm vì sợ con gái miền Bắc “nỏ hiểu tiếng quê trong ni”. Đêm nay nghe tin bão về, lòng em quặn thắt……
Em có thừa một nỗi nhớ anh, “đếm đếm, đong đong, thương lại thương và nhớ vẫn hoàn nhớ” để thay vì mong chờ anh nhắn tin, nhắc nhở em bị ốm rồi nghỉ sớm đi, để thay vì chờ anh nguôi ngoai bên chồng việc em tự nhủ mình cố gắng hơn nữa, một mình lo lắng hết.
Em có thừa một nỗi nhớ anh để sáng nay gió thu về, trời Hà Nội đang thay áo mới, em nghe mùa thu mưa giăng lá đỏ, em nghe nai vàng hát khúc yêu thương trong niệm khúc mới một thu cho em. Đi giữa lòng thu, trái tim ngân nga khúc hát “Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai? Sẽ có một ngày mùa thu Hà Nội trả lời cho tôi, sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi” để trong trái tim hình ảnh anh, nụ cười anh chợt gần gũi như hơi thở.
Lời kết: Cứ ngỡ rằng tình yêu đơn giản khi hai trái tim chung một nhịp đập, cứ ngỡ rằng chỉ cần có tình yêu thôi thì mọi chuyện dù khó đến mấy cũng chẳng thành vấn đề, gian nan đến mấy cũng cam tâm tình nguyện bên nhau. Nhưng hạnh phúc đâu còn nữa - chỉ còn tiếng khóc của em nức nở đêm dài, chỉ có ánh mắt chất chứa bao ưu phiền, mệt nhọc của anh. Hai ta đều không có lỗi nhưng hai ta cũng không thể tìm được một lí do nào cho những đổ vỡ.