Stt tuổi 16 mọi thứ dường như thay đổi và trưởng thành hơn
Tôi bước vào tuổi 16 bất chợt và nhẹ nhàng như một cơn mưa đầu mùa mát lạnh, mang bao nhiêu cảm xúc hỗn độn hòa trong một góc trái tim. Nhưng thật đáng tiếc, tuổi 16 của tôi không êm đềm như tôi từng mơ.
Tuổi 16 sao qua nhanh đến vậy? Tuổi 16 của tôi, có lẽ là cái tuổi mà phải chọn lựa 2 ngã rẽ, tuổi mà mỗi người đều có những suy nghĩ ẩm ương, vui buồn đều có cả.
Tuổi 16 của tôi, khá đẹp, tôi có những người bạn cực kì tốt luôn bên tôi, tôi có được khá nhiều những điều tôi mong muốn.
Mười sáu tuổi, nhiều khi nói được nhưng chẳng bao giờ làm được, suy nghĩ được nhưng chẳng bao giờ quyết định được, ước mơ được nhưng chẳng bao giờ thực hiện được. Có lẽ, ở cái tuổi này, em sợ những mong muốn của em chỉ là những mong muốn nửa vời, sợ đến một lúc nào đó em lại cảm thấy bản thân ích kỉ đến tồi tệ, sợ rằng em chẳng đủ mạnh mẽ để một mình đối mặt trước những chông gai, nghịch cảnh phía trước cuộc đời em...
Mười sáu - cái tuổi đầy chông chênh, mênh mông lắm một khoảng trời mơ ước. Có thể nói, đây là khoảng giao thời của tuổi niên thiếu và trưởng thành. Cái tuổi dường như đã đủ lớn để mong mình bé lại. Và có lẽ ở thời điểm này, ai cũng có những thay đổi nhất định. Tôi cũng vậy - đã dần thay đổi...
Tuổi 16, tôi bước vào ngưỡng cửa cuộc đời,biết được thế nào là đúng là sai,biết phân biệt được ai xấu ai tốt, cũng biết được thế nào là tuyệt vọng và cô đơn.
Mười sáu tuổi , cái tuổi dường như là khó hiểu và khó cảm nhận nhất, mà điều cảm thấy ngấp ngửng ở cái tuổi này đó là giữa chọn và không chọn, giữa đi và không hay rẽ hướng hoặc tiếp tục đi thẳng.Chính vì cái đó mà người ta vẫn nói ở cái tuổi này là một đột tuổi nhạy cảm, khó hiểu, những suy nghĩ vội vàng hay là những cách chọn sai lầm .
Em bước vào tuổi mười sáu đầy bất chợt song lại rất nhẹ nhàng như một cơn mưa rào mùa hạ tươi mát, trong lành mang bao cảm xúc hỗn độn quyện hòa trong trái tim em.
Tuổi 16, tôi bắt đầu thay đổi trong suy nghĩ, tình cảm. Tôi yêu thương bố mẹ và gia đình hơn, thấu hiểu hơn sự tảo tần, hi sinh, tình yêu thương của cha mẹ. Tôi cũng có nhiều cảm xúc hơn, trước những hoàn cảnh đáng thương mà mình gặp trong cuộc sống...
Mười sáu tuổi dường như đã không còn ngây thơ nữa rồi, đã qua cái tuổi cha mẹ đặt đâu con ngồi đó và đây chính là cái tuổi tự quyết định con đường đi cho mình, không quá sớm cũng chẳng là muộn. 16 là lúc ta chọn, 17 lúc ta quyết tâm với nó, 18 là lúc ta thực hiện nó, 19,20,21,22 là lúc ta chiến đấu cùng nó, và lúc 23 là ta tâm huyết với nó.
Tuổi 16, tôi nhận ra được tuổi thơ mình là những câu chuyện tẻ nhạt nhưng đầy vui vẻ, có những lần tắm mưa mà chẳng suy nghĩ đến việc có bị mẹ mắng hay không, có những lần bù đầu vào học chỉ để được điểm mười, và cũng có những lần không biết vì sao mình có thể chơi được với người đó,bạn đó.
Nhưng có một điều tuyệt vời mà các bạn có thể làm cho bản thân các bạn đó chính là cái tuổi trẻ cuồng nhiệt của các bạ. Các bạn sợ quyết định của mình là sai, đi ngược lại với chân lí và luôn sống với khuân mẫu theo những câu nói của ai đó.
Tuổi 16 - khởi đầu cho tất cả, đã đủ lớn để xây đắp ước mơ, nuôi hi vọng và đưa ra những quyết định cho cuộc đời mình. Nhưng tuổi 16 vẫn còn nhiều lắm những dại khờ, băn khoăn.
Mười sáu tuổi, em mệt mỏi trước sự hối hả của cuộc sống, em bế tắc trước sự nhộn nhịp của dòng người, em phải gồng mình để hít thở, để tồn tại, để lặng lẽ nhìn cuộc sống trôi.
Tuổi 16. Nhiều lúc, em chỉ muốn được lang thang đây đó một mình, được nhâm nhi ly cafe đắng chát ở một góc phố, được buông mình trong từng trang sách mà em đã đọc đi đọc lại nhiều lần...
Tuổi 16, có lẽ tôi đã trưởng thành thật sự. Những ý tưởng ngốc nghếch không còn trong đầu nữa,những bộ quần áo cũng dần được nghiêm chỉnh lịch sự hơn, và...giọng nói, hành vi cũng dần được thay đổi.
Mười sáu tuổi, em vẫn chẳng thể bỏ được thói quen ngủ muộn. Em thích chôn mình trong bóng tối, thích nằm vu vơ nghe tiếng đồng hồ tích tắc rồi trầm mặc nghĩ về cuộc sống, về con người em.
Nhưng càng ở tuổi 16, tôi lại càng nhận ra ánh mắt của mình thật nhỏ bé giữa đại dương mênh mông. Người ta thường nói càng lớn thì ta mới biết trân trọng những thứ xung quanh.
Lời kết: Tuổi 16, tuổi ta trưởng thành, tuổi ta thay đổi, tuổi ta biết quý trọng cuộc sống này.