STT chưa xóa được hình bóng cô ấy sao anh vội nắm tay em làm gì?
Đừng yêu em nếu như trong tim anh còn cô ấy. Đàn ông thường ích kỉ, chỉ nghĩ đến cảm xúc của riêng mình thôi phải không anh…
Một chuyện tình mà một người yêu thương hết lòng hết dạ, còn người kia vẫn hoang hoải bóng hình của một người xưa cũ thì nhập nhằng, đau khổ lắm.
Thương người còn thương người cũ, là em biết, trong câu chuyện của chúng ta sẽ có một cái tên không được chạm vào. Trái tim anh là muôn vàn ô cửa, có những ô cửa em mãi mãi không được mở, có những miền kí ức em vĩnh viễn không được đặt chân vào.
Em không trách anh còn yêu người cũ, em chỉ trách anh chẳng dứt khoát được tình cảm. Nếu anh còn thương, còn vương thì hãy ở lại, hãy tiếp tục cố chấp. Tại sao lại đến bên em, khiến em yêu anh rồi bắt em chờ đợi anh.
Thương người còn thương người cũ, em biết anh vẫn dành cho người kia, dành cho quá khứ của mình một sự bảo vệ vô hình nào đấy. Vạn lần của hiện tại vẫn chẳng thể kéo anh thoát ra khỏi một vết khắc sắc sâu của quá khứ.
Thương một người còn thương người cũ, đôi lúc, em thấy mình là kẻ ngốc. Em cũng muốn trọn một nỗi yêu thương, trọn một người đàn ông dành cho mình. Em sợ mình thể hiện ra quá nhiều sẽ trở thành áp lực, em cứ mong chờ rồi anh sẽ quên được người kia.
Khi yêu ai cũng muốn người yêu là riêng của mình, toàn tâm toàn ý, một lòng, một dạ với mình nên có lẽ là em đang cảm thấy buồn và lo lắng khi người yêu vẫn còn nhớ thương tình cũ.
Thương một người còn thương người cũ, lạ đời thật, nhưng em lại có cảm giác em chính là người thứ ba, là người xen vào mối tình 'khắc cốt ghi tâm' của một chàng trai thủy chung dành cho một người con gái.
Có một ngày, anh bỏ vội bàn tay đang nắm lấy tay em khi bất chợt gặp cô ấy. Khi đó, tim em đã nhói, đã rất đau... À, hóa ra, anh chưa quên người cũ, chỉ là cố lừa gạt bản thân...Em biết, yêu thương nơi anh sẽ chẳng bên em lâu nữa.
Yêu một người trong tim đã có một bóng hình ngự trị, họ không quên được người đã nắm giữ trái tim và linh hồn của họ. Khi yêu người ấy, bản thân mình sẽ rất đau. Ở tim ấy, như vỡ vụn ra vậy, nhưng vẫn cố chấp yêu, yêu không một lối thoát!
Tại sao, tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Nếu anh vẫn còn bóng hình của chị ấy thì đáng lẽ anh không nên nói yêu em. Nếu lúc đó anh chưa sẵn sàng cho một cuộc tình mới anh nên cho mình thêm thời gian sao lại đến với em?
Em phải làm sao đây khi mọi thứ cứ như đang chống lại em. Em thấy rối bời và nghi ngờ. Hình như anh vẫn còn nhớ tới người ta nhiều lắm. Nhìn thẳng vào mắt anh, em thấy được điều đó.
Trước mắt em là người em yêu, bên cạnh người em yêu là người anh yêu. Hóa ra, trước giờ chính em là kẻ cản đường giữa anh và cô ấy. Hóa ra, trước giờ mình ở bên nhau chỉ vì em trùng tên cô ấy. Hóa ra, trước giờ chỉ có mỗi em yêu anh. Hóa ra, em là người thừa.
Con đường mà chúng ta đang đi em chưa biết nó sẽ như thế nào, có trải đầy hoa hồng hay đầy cỏ dại, có nụ cười hay nước mắt, có hi sinh hay đau khổ nhưng đâu đó em thấy được thứ tình yêu mà anh dành cho em không hề trọn vẹn. Một nửa anh dành cho em một nửa kia anh giữ lại cho người ta, đừng nhớ nữa, đừng thương nữa có được không?
Lời kết: Ngàn vạn lần đừng yêu người mới khi trái tim mình chưa bình an, nhịp đập còn chưa yên ổn. Ngàn vạn lần đừng nghĩ tới chuyện yêu một người để quên đi một người.