Status yêu thương Ta về chiều cuối năm
Tháng Chạp thổi ngang phố vài cơn gió, khiến buổi chiều cuối năm như dài thêm. Người tha hương vốn đã phải sống hối hả nơi đất khách vì cuộc mưu sinh lại càng hối hả hơn trong buổi chiều khép lại năm cũ ấy. Chiều cuối năm, nhịp sống tất bật. Chuyến hàng muộn cố sức bán thật nhanh để còn kịp về nhà chuẩn bị sửa soạn đón tết.
Chiều cuối năm thôn quê rực lên những sắc màu đồng nội trên triền sông biên biếc màu xanh của những luống cải cay cải thìa những luống búp xu cuộn tròn đang chờ tay người thu hoạch như trải dài về tận phía chân trời đám tầng không ai trồng ven sông nở một màu vàng rực.
Chiều cuối năm, tiếng chào hỏi ngả giá bán mua trên bến bãi như đánh thức cả làng quê… Ta thong dong mang một chút hương vị Tết trở về nhà bỏ lại sau lưng thị thành phố xá.
Nơi ngã 3 nhộn nhịp hơn với lũ trẻ ríu rít xúm quanh mẻ rang nổ của cụ bà cái hình ảnh thân thương ấy và cái mùi thơm ngậy của nếp mới đã theo chân tôi quyện lấy hồn tôi bao năm trời xa xứ.
Trên con đường bê tông dẫn về làng hai bên hàng rào của mỗi nhà vẫn là những bụi bông hồng phấn đang lú nhú những lộc non những nụ hồng còn ngậm sương đêm kiêu hãnh đang chờ ngày khai hoa đón ánh nắng xuân ấm áp.
Vẫn nhớ những chiều cuối năm nơi thành thị người xe tấp nập thành phố lung linh trong những ánh sáng muôn màu Chợ hoa cuối năm bạt ngàn những loài hoa quý hiếm ta lạc vào giữa rừng người rừng hoa nhưng sao cái cảm giác cô đơn vẫn len lỏi trong lòng cái cảm giác xa lạ cứ hiện hữu trong lòng người xa xứ.
Đã bao chiều cuối năm ta da diết nhớ thương quê thèm được trở về nhà cùng em nhỏ bắt ghế tỉa lá mai bứng chậu cúc trong sân bỏ vào chậu chưng trong mấy ngày Tết…
Chiều cuối năm ta về với những nhớ thương! Nơi có Bà đang lom khom quýet những lá vàng. Không biết Bà có tâm linh gì mà cuối năm nào từ ngày mẹ đi bà đều thay mẹ quýet lá vàng rụng. Trong đám khói cay xè Bà bảo “ Đốt sạch những phiền muộn xui xẻo của năm cũ đón một năm mới tinh khôi hơn…”. Bố bóc tờ lịch cũ. Thắp một nén nhang đặt một cốc nước chè xanh lên bàn thờ Mẹ.
Chiều cuối năm nhớ cháy lòng mùi nước lá mẹ nấu năm nào. Cuối năm mẹ ra vườn bứt một nắm lá to nào lá lá ngãi hương lá xả lá chanh… nhặt một vài bông bưởi mang về nhà mẹ nấu thành một nồi nước thật to để cho mấy anh em pha với nước giếng để tắm gội.
Cuối năm này con nghe thoang thoảng đâu đó mùi nước lá của mẹ đậu trên bậu cửa và rồi quyện vào hồn con thơ…
Chiều cuối năm em gái gánh từ chợ quê về những phong vị tết nào bánh mứt đủ màu hạt dưa hạt bí hủ hành hủ kiệu…Không có mẹ mấy bố con hì hụi gói bánh chưng chẳng có đòn bánh nào tròn đầy như tạy mẹ gói năm cũ…
Bà ra vườn tỉa rau mang biếu hàng xóm quanh nhà cũng những bụi hành luống tỏi rau thơm xà lách… Những thứ dung dị ấy mà chứa đựng cả hồn quê.
Chiều cuối năm trên mọi nẻo đường làng những châu quật những chậu vạn thọ chậu thược dược cánh mỏng tan… theo chân người trở về nhà đón Tết.
Những cụ già đang lui cui dọn mâm cơm đón ông bà. Trên bếp nhà ai cũng đỏ lửa những nồi bánh chưng bánh tét được nấu suốt đêm trong tiếng nổ lách tách của than củi… ta nghe lòng rạo rực và một khoảng khắc bình yên ngự trong lòng...
Chiều cuối năm nghe thơm nồng đâu đó mùi rơm rạ mùi hương trầm thơm ngan ngát trời quê phải chăng chỉ có những chiều cuối năm những ngày được trở về quê ta mới cảm nhận được những hương vị ấy.
Lời kết: Và rồi…. Chiều! Mặt trời vắt ngang trên ngọn tre cuối bãi con chim én liệng chao nghiêng ta nghe lòng bình an ấm áp. Tết đang gõ cửa từng nhà…Ừ! Tết đang sang…
Em nhỏ cười hớn hở….