Status chia tay Tạm biệt anh giấc mộng thanh xuân tươi đẹp nhất
Dù chẳng biết là có đi đến đoạn cuối con đường cùng nhau hay không, dù biết trước là có ba phần giông bão và tới bảy phần là đắng cay mất mát… Nhưng vẫn tin, vẫn yêu, và vẫn hy vọng với một trái tim tràn trề nhiệt huyết.
Em cũng đã từng có một thời thanh xuân sôi nổi như thế đấy anh. Em đã từng yêu một người hết lòng, chẳng mong cầu người ta ngoái đầu nhìn lại, cũng chẳng mong cầu người ta nói một câu sẽ yêu em suốt kiếp. Và em cũng đã từng si mê, đã từng cuồng nhiệt, đã từng nghĩ rằng cuộc đời mình chỉ cần được gắn kết với người này là đã đủ hạnh phúc lắm rồi.
Đối với những ngày son trẻ, quả thật việc tim mình rung rinh và gọi tên một người khác, lạc nhịp vì một người khác, là chuỗi ngày khiến đất trời trở nên bao la, rộng lớn hơn rất nhiều. Và khi tên của người ấy trở thành giấc mơ đẹp nhất, chúng ta có nhiều hơn những niềm vui, nhiều hơn những hy vọng để tin vào tình yêu.
Em đã từng ghi tên anh vào những giấc mơ nông nổi và vụng dại của thanh xuân một thời. Chỉ tiếc rằng, thời ấy cũng đã trôi qua, và em thì thấy mình không còn trẻ dại nữa. Em đã bớt khờ khạo, bớt ngô nghê, bớt cả những mộng mơ để tin vào một mối tình không tròn vẹn.
Em ở đây, và anh ở đó. Chúng ta thuộc về hai thế giới sống riêng biệt, là những kẻ lữ hành trên hai mặt phẳng không giao cắt với nhau.
Dù em có chờ anh mải miết ở phía cuối con đường, thì con đường mà anh qua chưa bao giờ trùng lặp với con đường nơi em đứng đợi. Cho nên, em nghĩ là chỉ nên gọi tên anh trong mơ, và thức giấc vào một ngày em đủ hiểu về cuộc đời. Thế thôi!
Có những câu hát ngợi ca về tình dang dở, thường là tình dang dở sẽ đẹp, đẹp đến đau lòng. Em cũng tin và bây giờ thì thấu hiểu rồi anh ạ. Bởi vậy mà em chọn cách thu gọn bóng hình anh, cùng những khờ dại thuở ban đầu nơi em, vào những giấc mộng em từng có.
Mộng mơ thì chẳng thành sự thật bao giờ, nên em đã sẵn sàng để mỉm cười dứt bỏ, để ra đi, và để tìm một điều mới mẻ hơn, phù hợp với em hơn.
Có người hỏi em sao lại không khóc, đừng giấu hết vào trong, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ. Anh à, em không hề mạnh mẽ! Chỉ là, giờ em khóc liệu còn có ích gì? Chẳng điều gì có thể khiến em an yên, trừ anh, nhưng anh cũng đi rồi, vậy thì việc gì phải khóc vì một người đã bỏ đi.
Chia tay, như cái cách mà người ta vẫn nói với nhau là thất tình, nó đau hơn em tưởng tượng anh ạ. Em cũng đã từng yêu, từng đau, nhưng hình như em đã lãng quên mất cảm giác ấy.
Em sợ lắm khi phải xa một người mình yêu thương, vậy mà bi kịch lại một lần nữa xảy ra với em. Đến bây giờ nếm lại, cảm giác vẫn như thế, là đau, đau ở đây này, nơi con tim em đó.
Khi yêu, em trao hết tim mình cho một trái tim khác nhịp, mải mê đuổi bắt, em hụt chân mất rồi. Chia tay anh, em thấy tất cả mọi vật như dừng lại, tất cả đều quay lưng, để mình em đơn côi một mình.
Tuổi trẻ là gì, có phải là quãng thời gian để mỗi người trong chúng ta thử độ co giãn của con tim, mặc cho nó bị méo mó vo tròn hay không? Và rồi để đi đến chứng minh, tim ta chỉ thuộc về một người duy nhất mà trọn đời suốt kiếp chung thủy.
Em vẫn còn chưa nói yêu anh đủ, em vẫn chưa làm hết những trò ngốc nghếch chỉ riêng hai đứa cùng người em yêu, em còn mơ mộng ở cuộc tình mình nhiều lắm. Bao nhiêu dự định, bao nhiêu hứa hẹn, tất cả giờ đành gác lại vào hư không. Vậy là, anh nói đi là đi, vô tâm để mình em ở lại. Em một mình, em cô độc, em tổn thương, riêng mình em biết.
Bỗng nhiên, em sợ cảm giác phải ở một mình trong phòng. Em sợ nhìn điện thoại em không có báo hiệu đặc biệt em cài riêng cho anh. Em sợ những đêm dài, con đường vắng mình em bước. Dòng người ấy, ồn ào kia, tất cả đều vắng bóng một người em mong ngóng. Em sai sao, anh sai sao, hay tình yêu này ngay từ khi bắt đầu là đã sai sẵn rồi?
Có người hỏi em sao lại không khóc, đừng giấu hết vào trong, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ. Anh à, em không hề mạnh mẽ! Chỉ là, giờ em khóc liệu còn có ích gì? Chẳng điều gì có thể khiến em an yên, trừ anh, nhưng anh cũng đi rồi, vậy thì việc gì phải khóc vì một người đã bỏ đi. Chỉ cần im lặng, để mọi chuyện được chìm vào quên lãng. Một năm, hai năm, hay lâu hơn nữa em vẫn có thể đợi. Em đợi, em quên anh.
Sống tốt anh nhé, vì từ nay chẳng còn em ở bên nữa. Không còn một người khiến anh mệt mỏi, chẳng còn giận hờn, chẳng còn ai khiến anh phải nhọc tâm giữa mệt nhoài của cuộc sống nữa rồi. Và mọi chuyện, sẽ qua đi thôi, hãy cứ để thời gian xóa tan đi tất cả. Tạm biệt, tuổi thanh xuân của em.
Tạm biệt anh, những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất của em!
Tạm biệt anh, những khờ dại thuở ban đầu ngây ngốc!
Và tạm biệt anh, giấc mộng đẹp đến nao lòng nhưng không bao giờ có thể trở thành hiện thực, của riêng em!
Lời kết: Cứ yêu đi, cứ yêu hết mình vào. Vấp ngã thì lại đứng lên. Khi bạn đã thật sự trưởng thành, tôi tin bạn sẽ gặp được người đàn ông của cuộc đời bạn.