Status buồn Viết cho những cô gái của tôi Đâu đó có người đang ngồi khóc
Buông tay một người, không phải em làm gì nên tội, người vội đến chóng đi đó là qui luật của đời.
Và tôi tin ông trời cũng có mắt. Cái mà em cần làm ngay lúc này là trấn tĩnh lại em ơi, hãy đứng lên và nhìn trực diện vào người, tình yêu ngàn năm có thể thôi đổi thì lòng người, không sớm cũng muộn cũng sẽ đổi thay thôi.
Viết cho những cô gái của tôi, đâu đó có người đang ngồi khóc. Dường như những lần tôi đến, đa phần đều khiến em không vui. Hầu như mỗi lần tôi đến, cô gái của tôi lại buồn nữa rồi.
Tôi không muốn đến nhìn em rũ rượi, cũng không thể đi vì em cần tôi. Ừ thì tôi sẽ như thế thôi, lăn tròn mãi ướt đôi hàng mi cong nóng hổi. Hãy khóc hết tôi đi rồi em sẽ lại cười.
Cô gái của tôi hôm nay lọt thỏm giữa dòng đời. Ngước nhìn trời phẫn nộ " Chồng tôi đâu " khi chính ông là người se tơ kết tóc, nay nói đứt là đứt chẳng báo trước một lời, ông se cho anh ấy tơ hồng mới đã hỏi ý tôi chưa mà chỉ trong một đêm tôi mất người tôi yêu thương ngỡ cả đời, con tôi sớm hay muộn rồi tiếng cha cũng chỉ còn khép hờ trên đầu môi.
Cô gái của tôi đâu đó đang ngồi khóc, thẫn thờ là một uất ức đến mười. Mối tình dài dày công xây dựng được tính bằng chục năm, phong ba bão tố cách mấy vẫn không thể lung lay nổi ấy vậy mà chỉ vì một cơn gió mỏng manh lướt ngang vài tháng thôi. Thành trì ấy đã đổ rạp mất rồi.
Thế trách ai, trách người rắc tâm phá hoại, trách ai tàn nhẫn nát lòng, hay trách mình khờ dại. Mà dại chỗ cơ chứ, à đúng rồi dại ở chỗ quá ngu ngơ dành hết trái tim và tuổi thanh xuân để yêu người, đến phút cuối chỉ còn biết ngậm ngùi cười nhạt. Phũ với nhau thế rồi, bỏ đi thôi.
Khóc đi em, đời trêu ngươi rồi sẽ có ngày em trêu lại đời. Mất đi một người đừng nghĩ bản thân mình không tốt, vì em quá tốt nên họ không xứng đáng ở lại mà thôi.
Buông tay một người, không phải em làm gì nên tội, người vội đến chóng đi đó là qui luật của đời. Và tôi tin ông trời cũng có mắt. Cái mà em cần làm ngay lúc này là trấn tĩnh lại em ơi, hãy đứng lên và nhìn trực diện vào người, tình yêu ngàn năm có thể thôi đổi thì lòng người, không sớm cũng muộn cũng sẽ đổi thay thôi.
Lệ trôi đủ rồi, hãy để tôi đi đi em ơi, giữ làm chi những giọt nước mắt ướt mãi mi người, mãnh mẽ lên và ngước mắt nhìn đời, nước mắt hôm nay rơi chẳng qua là vì gió trời, nắng sẽ sớm hong không lại thôi.
Có một ngày, em khóc một mình, khóc mà chẳng hiểu mình buồn vì cái gì, đôi lúc chỉ là xem vài bộ phim tình cảm lãng mạng, có khi lại vài kỉ niệm vụn vỡ, có khi lại là bản nhạc quen thuộc một thời em mê mẩn đến điên dại....
Có cả một ngày, em thổn thức muốn dừng bỏ mọi việc học hành, công việc chỉ để trở về với cha mẹ, hòa mình vào ngôi nhà một thời em bị trách móc, bị cha mẹ la mắng, đánh đòn. Bởi vì ở đó, em thôi phải chạy đua với thời gian, chạy đua với nhu cầu vật chất.
Có một ngày, em lười dậy vào mỗi sớm bình minh, em thích cuộn mình vào những hơi ấm của bản thân từ đêm hôm trước, nơi đó có chút bình yên đến nhẹ nhàng.
Có một ngày, nhẹ nhàng yên tĩnh uống 1 ly café nhỏ, nép mình một góc, tay cầm cuốn sách đọc, đọc một thứ có nội dung thật mới và lạ lẫm, giống như em, đôi chút cần thay đổi, thay đổi điều gì đó khác với em của mọi ngày. Bởi em muốn thêm một ngày mai, em hồn nhiên và vui vẻ hơn hôm nay.
Có một ngày, trời mưa đến bồn chồn ruột gan, em tung tăng cùng đám bạn nô đùa dưới giọt nước trong veo đó. Bởi biết đâu, những muộn phiền của ngày dài khó nhọc lại ùa theo dòng nước mà quét sạch bụi bẩn.
Có một ngày, em dốc toàn bộ số tiền trong túi xách chỉ để thỏa mãn sự cô đơn, thỏa sức đi xem phim hay chọn cho mình những bộ đồ khác với ngày thường. Bởi lúc đó, khi ngắm lại mình trong tấm gương phản chiếu, em bỗng tủm tỉm rằng em cũng xinh đẹp đâu thua kém ai.
Có một ngày, em khóc một mình, khóc mà chẳng hiểu mình buồn vì cái gì, đôi lúc chỉ là xem vài bộ phim tình cảm lãng mạng, có khi lại vài kỉ niệm vụn vỡ, có khi lại là bản nhạc quen thuộc một thời em mê mẩn đến điên dại.
Có cả một ngày, em thổn thức muốn dừng bỏ mọi việc học hành, công việc chỉ để trở về với cha mẹ, hòa mình vào ngôi nhà một thời em bị trách móc, bị cha mẹ la mắng, đánh đòn. Bởi vì ở đó, em thôi phải chạy đua với thời gian, chạy đua với nhu cầu vật chất.
Thêm một ngày, em làm nhiều chuyện như đứa trẻ, nói năng luyên thuyên với lũ bạn, ăn những món hàng vỉa hè đầy bình thản, thức thâu đêm suốt sang, cười cười nói nói đến mức lúc hồi lại, em không biết che mặt vào đâu.
Và có cả một ngày, em muốn trở thành một người duy nhất thuộc về một ai đó, một người yêu em và che chở cả cuộc đời còn lại của em. Bởi sau tất cả, em hiểu bản thân em cần gì.
Có nhiều ngày như một ngày này, nhưng phận nữ nhi, em vẫn phải tự tin bước tiếp dù cuộc sống có màu bạc hay màu hồng. Bởi lẽ, tuổi thanh xuân của một cô gái quá ngắn, dù mệt mỏi hay gục gã, em cũng phải kiên cường đi tiếp. Đi để không có nhiều ngày buồn tẻ và vô nghĩa.
Lời kết: Cô gái à, dù có chuyện gì sảy ra thì hãy cứ vui vẻ và cố gắng lên nhé. Cuộc đời sẽ trả lại cho em những điều tốt đẹp phía trước.