Những status trăn trở - Đọc nhật ký của con gái
Nếu không đọc nhật ký, mẹ đâu biết con đã từng giận mẹ như thế nào, mẹ làm sao biết con đang phải chịu đựng những gì, đâu biết rằng con đang thất vọng về mẹ, mẹ đã khóc nhiều khi đọc từng dòng con viết cho bố, mẹ không còn tỉnh táo để đánh giá chính bản thân mẹ, biết làm gi để con hiểu Mẹ…?”
Mẹ cũng thật sự sốc! Tại sao con lại vô lễ trước mặt mẹ? Tại sao con không tự hỏi rằng mẹ xem nhật ký của con là để làm gì? Nếu không đọc nó, mẹ đâu biết con đã từng giận mẹ như thế nào, mẹ làm sao biết con đang phải chịu đựng những gi, đâu biết rằng con đang thất vọng về mẹ, mẹ đã khóc nhiều khi đọc từng dòng con viết cho bố, mẹ không còn tỉnh táo để đánh giá chính bản thân mẹ, biết làm gi để con hiểu.
Mẹ đang phải gánh trên vai với muôn vàn gánh nặng, lo cho các con ăn học bằng bạn bè, lo cho anh vào đại học, lo cho con lên cấp 3. Chưa bao giờ mẹ nghĩ con gái là con người ta cả, dù có vất vả thế nào mẹ cũng lo cho 2 đứa ăn học nên người.
Và nếu không có quyển nhật ký này, mẹ cũng đâu biết được mẹ không công bằng với con, nếu không đọc nhật ký mẹ làm sao hiểu một cô bé sôi nổi như con giờ lại không muốn chơi hay nói chuyện với bất kỳ ai, kể cả chuyện con bỏ không ăn cơm vì con đang đi trên đường gặp một người giống bố, con đã chạy theo rồi khóc. Con không muốn đi học thêm vì con thấy mỗi lần đi học muộn về bạn bè đều có bố mẹ đưa đón. Đọc những điều con viết mẹ đã đau nhói tận tim, nhưng mẹ bất lực, mẹ đã rất yêu thương các con thay cả phần của bố.
Con có hiểu mẹ đã vất vả thế nào không, bao nhiều việc đổ lên đầu mẹ, mẹ phải lo kiếm miếng cơm manh áo, mẹ làm vất vả từ tối đến sáng, mẹ gồng mình lên để kiếm tiền nuôi các con ăn học, mẹ không còn thời gian để nghĩ đến việc gi nữa, về đến nhà mệt mỏi, thấy nhà cửa không ai lo nên mẹ cáu.
Tại sao con lại có cái ý nghĩ mong bố về đưa con đi cùng chứ, con có biết các con là động lực sống lớn nhất của mẹ không? Nhưng con có bao giờ kể những điều con nghĩ, là lỗi tại mẹ, từ bé bố mẹ đã quá lo và yêu thương các con, bao bọc các con nên giờ khi không còn bố bên cạnh mẹ thấy mệt mỏi?
Mẹ đã đòi hỏi ở một đứa bé luôn được bao bọc quá nhiều, mẹ muốn con biết lo toan chuyện nhà cửa trong khi chưa bao giờ mẹ dạy con điều đó. Bố các con mất cũng là sự thiệt thòi lớn lao đối với mẹ, từ nay mẹ chỉ có các con làm chỗ dựa, mẹ phải tự lo toan gánh vác, phải làm tròn trách nhiệm của cả bố và mẹ, làm một người con dâu tốt…
Điều kiện gia đình mình không còn như ngày xưa, mẹ không thể lo cho cuộc sống các con đầy đủ như trước nữa. Mỗi buổi chiều con lại ra cổng ngóng bố lại làm mẹ nhớ bố hơn, mỗi lần có tiếng xe máy chạy vào ngõ con lại ra cổng ngóng làm mẹ cũng hoang tưởng chờ một điều không có thật.
Mẹ xin lỗi vì nhiều lần không công bằng với con, không có nhiều thời gian quan tâm đến con, nhưng mẹ yêu con, lúc nào cũng muốn con hạnh phúc và học hành thành đạt. Mẹ thức khuya dậy sớm, tìm mọi việc dù chỉ kiếm được vài đồng, việc gì mẹ cũng làm được, khó khăn bao nhiêu mẹ cũng chịu được miễn sao các con được ăn học đàng hoàng bằng bạn bằng bè.
Từ bé con được cưng chiều, bao bọc, nhưng đã đến lúc con phải cứng rắn để chống chọi với những khó khăn trong cuộc sống, giúp mẹ và lo toan cho bản thân để xứng đáng với tình yêu thương và mong mỏi của bố.
Lời kết: Tình thương của mẹ có thể là đáp án cho mọi điều trên đời này, và bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được điều đó cho đến khi bạn cũng có một gia đình nhỏ của riêng bạn, khi mà bạn cũng trở thành mẹ.