Stt mẹ ơi con nhớ mẹ, nhớ từng nụ cười ánh mắt lời ru
Con thèm khát được cuộn tròn như chú mèo nhỏ vào lòng mẹ, trên chiếc chõng tre cót cét những đêm hè, nũng nịu, mè nheo như ngày còn thơ bé. Con thèm hơi gió mẹ phe phẩy chiếc quạt mo, rồi ngân nga vài ba câu hò “Ầu ơ” rồi lim dim chìm vào giấc ngủ.
Nhớ lắm muồi tóc của mẹ, hình dáng hao gầy, những buổi cơm mẹ nấu… đó là những gì mà một người con xa nhà nhớ về mẹ. Những lúc mệt mỏi, bế tắc trong cuộc sống chỉ muốn nhắm mắt buông suôi tất cả về với mẹ với một biển tình thương.
Con ở nơi này, vừa muốn tỏ ra thật trách nhiệm, nhưng cũng cô đơn và buồn tẻ. Con nhớ nhà nhớ mẹ nhớ cả em.
Nhớ quá mẹ ơi! con nhớ mẹ nhiều
Nhớ từng nụ cười ánh mắt lời ru
Ầu ơi con ngoan hãy ngủ
Mẹ thương thương con nhiều lắm
Ước mong con hạnh phúc an lành.
Hôm nay sao con thấy nhớ mẹ lắm á, nhớ cực kỳ luôn, nhớ mà ko điều gì có thể diễn tả nổi...chắc tại hôm qua con mơ thấy mẹ đây mà, 1 giấc mơ đẹp lắm ạ.
Nhiều lúc nhớ mẹ con chỉ nằm nghĩ đến những gì trước đây mẹ hay làm cho con và bây giờ hầu như nhìn thấy cái gì con cũng có thể hình dung ra bóng dáng của mẹ đâu đó và có đôi lúc muốn cất tiếng gọi "mẹ ơi" nhưng khó lắm.
Quãng thời gian tiếp theo của con sẽ rất dài và dài và con phải tự mình vượt qua nó, đi trên đôi chân của con, hy vọng mẹ sẽ luôn dõi theo con mẹ nhé, nhớ mẹ lắm lắm, cảm ơn mẹ đã đến với con trong những giấc mơ.
Con muốn về nhà ôm lấy mẹ ..mẹ ơi
Ngửi mùi mồ hôi đọng đầy trên áo mẹ
Được mẹ xoa đầu nói với con thật khẽ
Đừng buồn nghe con đã có mẹ đây rồi
Ước gì giờ đây có mẹ ở bên cạnh để tôi được sà vào lòng mẹ, được mẹ âu yếm vuốt ve như thuở ấu thơ, được mẹ đón đưa đến trường và được gặp mẹ mỗi ngày… Chiều chiều, cả gia đình cùng quây quần xem ti vi và trò chuyện. Nhớ quá mẹ ơi!
Mẹ ơi có hay biết chốn đây chúng con vẫn luôn thương nhớ đến mẹ. Và mãi khắc ghi tình mẹ bao la
Nắng đã dần dần tắt lịm, màn đêm đang trùm xuống con phố, những mệt mỏi của một ngày làm việc vẫn còn phảng phất, con thấy cô đơn, yếu mềm. Lòng con bỗng chạnh lại con nhớ mẹ, con nhớ đôi mắt long lanh của mẹ…
Lúc này con muốn được nhào vào lòng mẹ, ôm mẹ mà khóc. Con nhớ mẹ lắm mẹ ơi. Con nhớ những cánh đồng, nơi mà con lớn lên. Những cánh đồng cỏ, những cánh đồng lúa ngát hương, nơi những lúc vui hay buồn đều ngồi thả hồn theo gió, nơi yên bình giải tỏa hết tâm sự lòng con.
Con nhớ mẹ! Con nhớ mẹ! Con nhớ mẹ của con!
Mỗi tối trong mơ, con lại thấy, thấy mẹ về nhẹ hôn con...
Mỗi tối trong mơ, con thường thấy, thấy mẹ về cầm tay con...
Đêm khuya rồi, mẹ đã ngủ chưa?? Cũng lâu lắm rồi con chưa về nhà mẹ nhỉ. Ở ngoài kia bon chen quá mẹ à. Chỉ muốn về nhà ôm mẹ và chìm sâu vào giấc ngủ mà thôi... Con nhớ mẹ!
Mẹ ơi, con nhớ mẹ, muốn chạy thật nhanh về nhà và ôm mẹ , vùi đầu vào lòng mẹ mà khóc, khóc cho bao vấp ngã của tuổi 18 khi vào đời, con mệt lắm , con sợ lắm mẹ ạ.
Lời kết: Vì thời gian kì diệu lắm. Nó có thể chữa lành mọi vết thương. Rồi sẽ tới lúc mọi khổ đau tan biến và chúng ta muốn lại được chạy đến sà vào lòng mẹ, ôm lấy mẹ và cất lên tiếng nói yêu thương.