Những áng thơ đậm chất men của đàn ông khi say
Rượu đã ngấm… hay vòng tay sưởi ấm.
Chút nồng nàn thoang thoảng ở đâu đây
Có phải ta mơ mộng bởi cơn say.
Vòng tay ấm… hay rượu nồng sưởi ấm.
Uống rượu không phải để say
Uống rượu để biết đắng cay thế nào
Uống rượu không phải để sầu?
Uống rượu để biết trong đầunhớ ai?
Tình xưa ấp ủ lòng hoài vọng.
Mộng cũ nâng niu dạ mãi cầu.
Dõi áng mây trôi buồn dịu vợi.
Chim trôi cánh lẻ khuất ngàn dâu.
Rượu sen càng nhắp càng say,
Càng yêu vì nết, càng say vì tình
Đầy vơi chúc một chén quỳnh
Vì duyên nên uống, vì tình nên say...
Đêm nay trăng cô đơn vàng võ lạnh
Ta nghe lòng mình còn lạnh hơn trăng
Uống say xưa cạn chén rượu nồng
Đễ lòng này chết lặng như trăng
Đời sao lắm kẻ thất tình
Sao ta lại phải sầu tình vì ai
Thôi thì một chén rượu cay
Ta hãy cùng uống cho phai chút sầu
Nào bạn chớ vội đi đâu?
Rượu ngon nghìn chén đêm thâu hẳn về.
Xưa Lý Bạch nhảy sông khi say
Nay đệ gãy cẳng cũng vì say
Say tình, say rượu, say… không tỉnh
Mặc kệ tụi bây, ta cứ say…
Rượu đã say giờ người đã tỉnh
Chỉ xin người hai chữ bình an
Có vui hay không thì người tự hiểu
Lòng của tui chẳng hiểu vì sao.
Rượu sen càng nhắp càng say,
Càng yêu vì nết, càng say vì tình
Đầy vơi chúc một chén quỳnh
Vì duyên nên uống, vì tình nên say.
Uống và say nói lăng nhăng.
Miệng mồm lý nhí thằn lằn đứt đuôi.
Tâm can chân thể chôn vùi
Mặt trời không mọc với người lem nhem.
Ngả nghiêng chén rượu ngả nghiêng sầu.
Mượn chút cay nồng lấp nỗi đau.
Héo hắt bờ yêu nơi vực thẳm.
Đìu hiu bến nhỡ chốn sông sâu.
Tình xưa ấp ủ lòng hoài vọng.
Mộng cũ nâng niu dạ mãi cầu.
Dõi áng mây trôi buồn dịu vợi.
Chim trôi cánh lẻ khuất ngàn dâu.
Vội rót đau buồn xuống đáy ly
Liền tay lắc nhẹ để tan đi
Ngà say cạn chén cùng trăng gió
Thoáng nghĩ trần gian chả có gì.
Khi say mới biết ta yêu ai,
Khi bệnh mới biết ai yêu mình,
Khi đứng lên bạn bè sẽ biết ta là ai
Khi ngã xuống ta mới biết ai là bạn, là bè...
Anh đắm mình trong nồng nàn biển rượu
Nỗi nhớ em day dứt những đêm dài
Nâng chén rượu khi lệ đắng tràn mi
Mong say khướt để quên đi tình lỡ
Say men rượu ta say rồi lại tỉnh
Say men tình khó tỉnh lắm em ơi
Rượu giết ta say ngày mai ta tỉnh
Tình giết ta rồi bất tỉnh thiên thu!
Thân trai cũng mộng tưởng lắm thay
Rượu vào trời đất cứ quay quay
Tưởng đâu buồn ấy chừng bay hết
Tỉnh ra mới thấu nỗi đau này
Có những lúc tưởng không buồn được nữa
Ta vục mình vào chén rượu ngả nghiêng
Sóng sánh cay toé tràn qua khe mắt
Cạn rồi thời gian không ngừng trôi
Lời kết: Những muộn phiền cứ đến, những đêm nồng nặc rượu bia, những cơn say cứ thế mà thấm vào tâm thức. Cuối cùng, chỉ khi say mới hiểu, chỉ khi say mới biết, đàn ông cứ mãi huyễn hoặc chính mình về những gánh nặng trong lòng. Họ chẳng lo âu và cũng chẳng biết buồn. Say chỉ là say. Còn muộn phiền, rồi cũng qua đi.