Status cuộc sống Thu lại về, cái cảm giác yêu thương trong tôi bỗng ùa về theo những làn gió mơn man
Thu lại về, cái cảm giác yêu thương trong tôi bỗng ùa về theo những làn gió mơn man, gom góp chút tình nồng vừa thoáng qua, để lại 1 chút nhớ.1 chút thương, một chút vấn vương mối tình nồng trên làn tóc...
Thu đến, mang theo bao cơn gió mới, gạt bỏ sự cô đơn trong trái tim sâu thẳm. Ta vẫn cố sống với tình yêu trân thành, vẫn hy vọng 1 hạnh phúc sẽ đến với trái tim đầy nhiệt huyết. Ngày ấy! Em còn nhớ không em, tình yêu nơi anh đã vụn vỡ bởi lỗi của con tim, hay do duyên trời sắp đặt cho anh là thế?
Ngày phố gọi mùa là ngày cơn gió heo may se lạnh, là ngày nắng bớt vàng và có hồng thêm đôi chút, như gò má em một buổi chạm tay ai. Em vẫn nghe hoài điệp khúc củasự chờ đợi, của chia ly và của những buồn đau sầu khổ, em tự hỏi mình có ai trong chúng ta chịu mở lòng với một mùa mới, mùa yêu?
Thu qua ngõ chùng chình đủng đỉnh, như tình qua tay lúc hời hợt, lúc nông sâu. Thế nên anh à, có dám đánh cược với em không?
Em cược rằng tháng tám là mùa yêu…
Mùa của những lần đôi tay mình khẽ chạm…
Mùa của những xao động nhớ nhung…
Mùa của những hẹn hò và đôi má hồng người thiếu nữ…
Mùa này gió bắt đầu se lạnh, mình đi ra phố đông người cần lắm một vòng tay ôm.
Tháng 8, mùa yêu! Mùa này có những cơn mưa chiều dai dẳng, mình nhớ trong tiếng mưa là tiếng thì thầm của ai đó nhớ thương ai.
Mùa này những ngọn đèn vàng cũng trở nên đặc biệt, khi phố tan tầm vắng thưa người và mình lạc giữa đơn côi. Mùa này tô điểm những mối tình nồng và xoáy vào sâu thẳm những mảnh ghép còn chưa kịp đi tìm một nửa.
Không phải bỗng nhiên em lại đem lòng yêu mùa thu nhiều đến vậy. Cái tiết trời mát dịu xoa lòng em không nổi bão. Mùa cũng khéo bày những buổi tiệc lá bay, xác lá vấn vương nơi vai gầy, đuôi tóc.
Dẫu vậy, tháng tám mùa yêu cũng thật buồn và chẳng có gì thú vị… nếu như em một mình và anh cũng một mình, đúng không?
Thu mang yêu thương, nhung nhớ cho mối tình nơi viễn xứ, để rồi anh nhận lại gì ngoài sự ''đau thương'' và ''nước mắt''.
Yêu thương của mùa thu là yêu thương trong yên lặng, yêu thương bằng cả tấm lòng, bằng cả con tim. Không những lời sáo rỗng, không vật chất tầm thường mà đích thực đó là yêu thương. Nó bền chặt, vĩnh cửu và mãi mãi trường tồn với thời gian. Tôi yêu em như yêu mùa thu vậy, và yêu thương tôi dành cho em cũng như yêu thương mà thu dành cho tôi...
Em cần bàn tay ai đó lồng vào nắm lấy bàn tay em bé nhỏ, cần bờ vai ai đó sóng bước cùng em mỗi chiều tà trên phố, nơi sắc lá giăng đầy. Em cần điểm đến trao yêu thương nồng nàn và đáp trả lại rất đắm say.
Mùa này còn nhiều điều thú vị lắm anh à, thế nên mình hẹn hò với nhau đi, giữa mùa yêu em sẽ nói cho anh biết…Tháng tám mùa yêu, em sẽ yêu anh thật khẽ, thật duyên, và thật ngoan anh nhé!
Tháng tám mùa thu đi một nửa. Một nửa mùa thu đã qua, lá vẫn còn xanh và bầu trời vẫn còn sót chút nắng cuối hè hăm hắp nóng. Một nửa mùa thu qua, ta vẫn phong phanh manh áo mỏng và chưa thèm nghĩ đến những chiếc áo ấm cho ngày lạnh sắp về.
Ta còn mơ màng trong hương sắc mùa thu và chưa nghĩ đến việc chọn một chiếc khăn ấm áp cho người bạn phương xa. Giờ đã là một nửa mùa thu còn lại, ta phải nghĩ đến việc tặng một chiếc khăn len cho người bạn nơi cuối thu đã hây hây gió lạnh. Biết đâu bạn vẫn chưa có chiếc khăn ấm mới nào cho mùa giá rét năm nay.
Tháng tám về, mùa thu đã qua một nửa. Ta bắt đầu vội vã tiếc sao ngày lại chóng qua. Mùa thu đang ở độ chín của tuổi xuân thì cũng giống ta tuổi trẻ đã vơi đi một nửa. Ta cũng như mùa thu đang thảng thốt vì sao tuổi đời nhanh trôi đến thế.
Mùa thu ơi mi đã làm được gì cho một nửa đã qua của mình? Ta ơi ta đã đi được những đâu mà một nửa thời gian tuổi trẻ đã qua nhanh? Chỉ còn lại một nửa thời gian của tuổi trẻ trung ta phải sống cho trọn vẹn.
Mùa thu cũng phải trân giữ một nửa còn lại của mình thôi! Khi ta có trọn vẹn một món đồ trong tay, ta không thật sự cảm thấy món đồ ấy quan trọng. Nhưng khi phải chia một nửa cho ai đó, ta mới thấy một nửa mất đi ấy quan trọng biết nhường nào.
Có lẽ mùa thu tháng tám cũng đã tiếc hùi hụi một nửa đã qua đi. Chỉ còn lại một nửa vẫn còn hơn là không có gì và không còn gì cả.
Ta giật mình khi trong cuộc sống ta đã để quá nhiều thứ trôi qua một nửa. Đó là những người bạn cũ, những người mà giờ đối với ta chỉ còn một nửa là tình bạn, một nửa còn lại bị rơi vào từ cũ xưa. Đó là thời gian của tuổi trẻ mà ta đã để mặc nó trôi qua một nửa. Đó là trái tim ta đã để một nửa cuốn trôi theo cuộc sống xô bồ, vô định và giật mình giữ lại một nửa còn lại để xót xa cho những cái một nửa đã qua.
Tháng tám rồi cũng sẽ qua, một nửa mùa thu còn lại rồi sẽ phải dừng bước bởi mùa đông. Một nửa thời gian trẻ còn lại của ta rồi cũng sẽ là dĩ vãng của cuộc đời ta. Biết là quy luật nhưng ta vẫn xót xa cho một nửa đã qua đó. Ta bất chợt sợ hãi với quy luật và dòng chảy của thời gian.
Không có gì có thể đứng ngoài quy luật và dòng chảy đó. Ai đó nói tình yêu là bất tử và cái gì bất tử sẽ đứng ngoài cái guồng máy xoay vùn vụt của thời gian. Vậy ta sẽ tạo ra tình yêu đẹp để bất tử cùng năm tháng.
Lời kết: Mùa thu ơi, cái gì qua đi chưa hẳn đã mất đi, nó vẫn in hằn trong tim ta từng giây từng phút. Vậy nên một nửa qua đi có thể không huy hoàng gì nhưng sẽ mãi không bao giờ là vô ích. Hãy sống đẹp và trọn vẹn từng khoảnh khắc để thời gian có qua đi ta cũng không nuối tiếc điều gì. cả..