Đường về quê ăn tết sao khó quá mẹ ơi, thêm một năm con lại thất hứa
Mẹ ơi, xuân này chẳng có con, mẹ đừng khóc nhé mẹ. Con hứa sẽ cố gắng thật nhiều để một ngày gần nhất con sẽ về với mẹ với cả gia đình mình.
Còn bao nhiêu năm nữa để có thể chờ đến tết về nhà! Một năm chỉ mong đến một lần như vậy, rồi một ngày nào đó, chỉ còn ba mẹ đón giao thừa. Còn cũng đón giao thừa nhưng ở một nơi xa, đường về nhà xa quá mẹ ạ!
Xuân năm nay sao mình buồn đến thế, vì năm nay phải ăn tết xa quê. Nhớ Ba Mẹ mà không có được về, ôi sao nhớ sao là nhớ …
Cận kề tết, dòng người đổ xô về cố hương. Còn con, ở một nơi xa, nơi đất khách quê người. Ở đây, con chỉ cầu mong một năm mới thật nhiều niềm vui đến với gia đình mình. Lại một tết nữa con không về được, bởi con xa quá bố mẹ ạ!
Lại một năm nữa không về ăn tết cùng mẹ. Chỉ muốn òa lên khóc, khóc cho thỏa nỗi lòng cay đắng, nhọc nhằn. Cuộc sống mưu sinh vất vả khiến con người ta phải đánh đổi quá nhiều. Nghẹn lòng đến xót xa.
Nhìn mọi người háo hức sắm tết về quê mà lòng con cũng muốn về nhà với gia đình, nhớ món sườn xào chua ngọt của bố, nhớ cá kho của mẹ, cơm rang của em trai, nhớ lắm nhưng không thể về, muốn làm thật nhiều tiền để bố mẹ không cơ cực nữa.
Đã mấy xuân rồi con cách xa, lòng luôn thương nhớ đến quê nhà. Anh em, làng xóm đều mong đợi, nỗi buồn xa xứ thấy bao la...
Xa quê bao năm chưa bao giờ thôi khắc khoải chờ đến ngày đoàn tụ gia đình. Lại một cái tết nữa sắp đến, nhà nhà đoàn viên sum họp, còn con lại thất hứa với bố mẹ, con xin lỗi năm nay con không thể về nhà.
Dẫu con biết tết là quê hương, là sự đoàn viên nhưng con vẫn không thể về nhà. Cảm giác đó thật buồn, thật cô đơn lắm mẹ à. Nhìn mọi người háo hức về quê bao nhiêu lòng con càng quặn đau bấy nhiêu. Ước gì con có thể về nhà…
Quê hương ơi! Bao tháng ngày trăn trở. Con hẹn về cho bõ nhớ khi xa. Bánh chưng xanh mẹ vẫn đợi con mà. Về nhóm bếp cho nhà thêm ấm cúng.
Xuân này con không về, không được cùng mẹ trang hoàng nhà cửa, không được chở mẹ đi chợ tết, mua quất, không được gói bánh chưng… Cảm giác đó thật buồn mẹ ạ!
Tết này con không về Mẹ ơi! Cội mai ngấn nụ chiều mưa. Mẹ ơi! Con nhớ giao thừa cố hương, không về thắp được nén hương mà lòng con rưng rức tha phương xứ người.
Đã nhiều năm qua con không về, con chỉ biết đến hương vị ngày Tết từ lời kể của cha mẹ và các em qua điện thoại và những lá thư, qua những câu chuyện của các chú, các dì đồng hương kể lại khi họ may mắn có dịp về ăn Tết bên gia đình.
Mỗi dịp gần tết là lòng cũng nôn nao khó tả đến lạ, bởi cái cảnh sống xa nhà bao giờ cũng chỉ mong mỏi tết nào cũng được về ăn tết cùng gia đình.
Xa nhà xa bạn xa quê hương. Lúc này đây mới cảm thấy cuộc sống trưởng thành nó khó khăn như thế nào tôi còn trẻ tôi còn muốn đi chơi. Họ đi chơi mình đi làm trong nước mắt... Thèm một lần được về quê đón tết biết bao.
Lời kết: Tết đến, Xuân về với bao người là niềm vui, là hạnh phúc nhưng với con nó lại kèm theo cả một chút nỗi buồn đang xâm lấn. Mỗi một cái tết qua đi là mẹ già thêm một tuổi, và cũng là bớt đi một lần con được gặp mẹ. Hãy hiểu cho nỗi lòng của đứa con xa quê này mẹ nhé!