Stt tháng 10 sang nhẹ nhàng kết thúc thúc mùa hạ gay gắt
Tháng 10 - tháng mùa thu, tháng của những sắc vàng, sắc đỏ bật trên cây đã khô cằn nằm ẩn mình đợi mùa đông đến. Tháng của tiếng gió heo may xào xạc, khẽ đưa lá rơi lãng đãng một chiều bước vội. Tháng của những cơn mưa tầm tã và làn gió đông thoảng về mơn chớn mỗi khi ra đường.
Tháng 10 gõ cửa, đến một cách nhẹ nhàng, nàng thu ghé qua, làm cầu nối giao duyên giữa 2 mùa thu đông. Tháng 9 đã ở lại phía sau, để chào tháng 10 với những điều mới hơn.
Tháng 10 đến cũng là lúc hoa sữa Hà Nội lại về, những cơn gió heo may nhẹ đưa hương hoa sữa tới mọi ngóc ngách, ngõ phố, con đường Hà Nội.
Sự kết thúc của mùa hè là bắt đầu của một mùa thu đầy lá vàng rơi khiến tâm hồn mỗi người xao động lạ thường. Tôi luôn luôn thích thời gian này, có lẽ vì cảm thấy nó giống như sự khởi đầu mới, lá bắt đầu rơi và tiết trời trở lạnh.
Tháng 10…Có một thay đổi thực sự trong không khí, đã không còn cái nóng bức, ngột ngạt của mùa hè, ta nghe đâu đó trong hơi gió có chút se lạnh nhẹ nhàng.
Tháng 10 sang, trong những cơn gió chớm mùa hoang lạnh ấy, có bao giờ em thấy nhớ một cử chỉ thân quen, một nụ cười quen thuộc? Có bao giờ vô tình mở ra một bản nhạc xưa rồi bất chợt bâng khuâng, nhung nhớ một ngày…?
Những cơn gió heo may nhè nhẹ chỉ đủ để đung đưa, phe phẩy những tán lá me, lá bàng dọc các con đường và trong từng ngõ nhỏ. Cơn gió hiền lành như chỉ đủ sức thổi những chiếc lá bay lên quấn quanh nhau rồi lại nhanh chóng rơi xuống vệ đường để lại một âm thanh nhẹ nhàng xào xạc.
Tháng 10. Đến cả ánh nắng cũng dễ thương lạ, nhẹ nhàng và trong vắt như con mắt của những đứa trẻ thơ chưa vô lo vô nghĩ.
Tháng 10 nhẹ nhàng bước đến, này em có phải giấc mơ? Liệu giữa một biển yêu thương phủ đầy mái tóc biếc xanh của tuổi mươi hơn lần tan vỡ, nơi ấy, liệu có cánh buồm nào chở những dư vị tình xưa ghé đến đây không? Nơi tôi ở, và cũng là nơi em ở, chiều nay khóc tháng mười sang…
Vẫn mình em giữa dòng người hối hả,
Bâng khuâng theo hương hoa sữa tháng Mười,
Trời cuối mùa trút những lá vàng rơi
Áo em lạnh còn vương hương tháng Chín…
Nhưng rồi những trái tim non trẻ nhận ra rằng mùa mới đã đến, mọi thứ lại bắt đầu đầy mới mẻ và tin yêu. Vậy nên, bạn ơi, đừng giữ lá trong tay, đừng đóng kín nỗi buồn trong tâm hồn. Hãy đưa lá bay xa, đưa nỗi buồn lùi về miền quá khứ. Mầm non sẽ chồi lên, niềm vui sẽ đến bạn nhé!
Tháng 10 đến, mẹ cũng đang bắt đầu tất bật gặt lúa ngoài đồng rồi đấy nhỉ? Mùa gặt cuối của một năm đã đến. Tiếng gặt lúa xoạt xoạt, tiếng máy tuốt lúa chạy ù ù như còn văng vẳng bên tai. Nào rơm, nào thóc…Hương trời xen lẫn hương đồng nội tạo nên một bức tranh mà giờ đây nó chỉ còn được gọi là bức tranh “kí ức”.
Mùa thu, nắm tay cậu bạn trên con đường lá thu bay, khẽ ngân nga câu hát “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió…” sao bỗng thấy rất đỗi bình yên, thấy sự nhẹ nhàng trong tâm hồn. Sự yên ả giữa những bộn bề vấn vương.
Theo nhịp chảy của thời gian, chúng ta đã trải qua một chặng đường chông chênh trong cuộc sống, cứ tưởng rằng tâm hồn đã già thêm một chút…
Tháng 10… Nhưng rồi chỉ chút se lạnh của gió heo may, một chiếc lá vàng rơi cũng khiến ta bồi hồi, se sắt đón thu sang… Phút giao mùa để thấy mình vẫn còn trẻ lắm!
Lòi kết:Tháng 10 của dây dưa. Tháng của vương vấn. Tháng của chuyển tiếp. Tháng của tương giao. Tháng của những gì kết thúc và bắt đầu. Tháng của những luyến tiếc cho những gì sắp qua và tháng của những gì ngỡ ngàng sắp đến.