STT cuộc đời mẹ là cả một chuỗi ngày vất vả, con thương mẹ thật nhiều
Khi mang thai con, mẹ bồi hồi không ngủ được. Đến khi con chào đời và khóc quấy, mẹ cũng không chợp mắt được... Vậy là cả cuộc đời mẹ thức vì con.
Những nết nhăn trên khuôn mặt mẹ đã ngày càng rõ. Những vết chai sần trên tay mẹ tôi khiến tôi nhìn cũng phải xót thương, bàn tay bỏng rộp, đen sạm, nhưng cũng chính nhờ bàn tay gầy guộc xương xương của mẹ lại nôi tôi lớn không, trưởng thành như bây giờ.
Cả đời mẹ một nắng hai sương vất vả tảo tần vì đám con. Bàn tay mẹ chai cứng và thô ráp, gót chân mẹ thêm nhiều vết nứt sâu. Cả đời vì con mẹ không nghĩ đến thân mình. Quần áo mẹ hết thảy đã bạc màu, thậm chí rách to rách nhỏ được mẹ khâu vá lại thành chiếc quần, chiếc áo không tên
Mẹ tảo tần cả đời để nuôi con khôn lớn, làm việc không ngừng nghỉ kiếm tiền nuôi con ăn học cho tám người con của mình, giờ đây tất cả đã khôn lớn nhưng vẫn là gánh nặng cho mẹ suốt cuộc đời, hết nuôi con lại đến lượt chăm sóc cháu, bao giờ mẹ mới hết phải chịu khổ cực cuộc đời đây.
Lòng mẹ cao cả vô cùng, mẹ thương con mình bằng cả một khoảng trời, mẹ chăm sóc con từ khi thai nghén đến khi trưởng thành, suốt chặng đường đời hình ảnh người mẹ sẽ theo xuyên suốt người con, là biển bờ vững chãi cho con nương tựa.
Khi con còn bé thơ, chập chững tập đi tập nói, thì mẹ chở che cho con, tặng con một tuổi thơ yên bình, ấm áp. Rồi khi con lớn lên từng bước vào đời, mẹ vẫn luôn ở phía sau âm thầm dõi theo con và dẫu con có đi xa đến đâu, chỉ cần quay đầu lại, mẹ vẫn luôn ở đó vì mẹ là nhà, là yêu thương…
Đôi vai nhỏ bé của mẹ đã phải ghánh bao nỗi lo toan, nhọc nhằn của gia đình, để chúng con được sống bình yên. Dù trong cương vị nào mẹ cũng làm những điều mang lại tốt đẹp cho con.
Cả đời mẹ hi sinh lam lũ cho con ăn học, từng ngày mẹ phải chịu đựng những vất vả khó khăn trong cuộc sống mà không một lời kêu ca, phàn nàn. Mẹ cả đời lam lũ, nhọc nhằn chỉ để mong con khôn lớn nên người, mong cho con sống tốt, mẹ chẳng cần điều gì khác ở con ngoài việc muốn con luôn được tươi cười vui vẻ. Con cảm ơn mẹ nhiều lắm, con sẽ mãi khắc ghi sự vất vả của mẹ và thương mẹ thật nhiều.
Gần 20 năm rồi mẹ nhỉ? Gần 20 năm mẹ đã bảo bọc chăm lo con, sinh con ra, nuôi con khôn lớn, dạy dỗ con thành người, tần tảo vì con. 20 năm con tồn tại trên thế gian này, vẫn chưa đủ trưởng thành để hiểu hết đời, nhưng đủ hiểu những rắc rối trong cuộc sống đầy rẫy cạm bẫy này, đủ để con hiểu chỉ có cha mẹ luôn yêu thương con, luôn dành cho con tình yêu mà không một ai so sánh được...
Người mẹ nào cũng có siêu năng lực, có thể làm mọi thứ trên đời cho con mà chẳng kêu mệt mỏi, có thể hiểu rõ từng suy nghĩ, mong muốn của con dù con chưa hề nói ra.
Đã có lúc con quên đi màu tóc mẹ, chẳng còn xanh như thuở đôi mươi. Tóc mẹ đã ngả màu theo tháng năm nhọc nhằn nuôi con lớn, một màu tiêu muối mà con cảm thấy đau lòng.Đã có lúc con quên đi bàn tay mẹ, chẳng còn mịn màng trắng trẻo như xưa. Chỉ còn là đôi tay đã chai sần đi vì vất vả, cả cuộc đời tất tả với công việc may vá hàng ngày.
Đã có lúc con quên đi vầng trán mẹ, nụ cười giờ đây đã có những nếp nhăn. Mọi người đàn bà đều muốn mình trẻ mãi, mẹ đánh đổi trưởng thành trong con để lấy tuổi già. Đã có lúc con quên đi dáng mẹ, đứng trước hiên nhà mỏi mòn ngóng con... Lúc chiều chập choạng buông những tiếng thở dài thườn thượt, mẹ lặng lẽ đợi con trở về.
Cảm ơn mẹ, ân tình sâu nặng của mẹ, mẹ chịu khổ rồi, quang đời sau con xin dành hết cho mẹ, không vì điều gì mà để mẹ muộn phiền nữa. Mẹ hãy tin ở con mẹ nhé!
Con luôn cảm ơn mẹ vì đã sinh ra con, vì đã nuôi con lớn khôn đến bây giờ. Vậy mà nhiều lúc con cũng thật ngang bướng, chẳng mấy khi chịu nghe lời mẹ. Giờ nghĩ lại thực sự có nhiều lúc con quá đáng, con xin lỗi mẹ thật nhiều.
Con chỉ biết cảm ơn mẹ đã sinh ra con và nuôi lớn con cho đến ngày hôm nay. Suốt thời gian nuôi dưỡng mẹ đã dạy bảo và chăm lo cho con nên người. Công đức sinh thành và nuôi dưỡng con, con không biết phai lam sao đền đáp, mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui tươi để sống đời...
Cảm ơn mẹ vì đã sinh con ra trên đời này.Con biết một lời cảm ơn ko thể thể hiện đc hết công lao cố gắng của mẹ đc,nhưng con vẫn muốn nói câu :"Con cảm ơn mẹ rất nhiều!" .Con sẽ không bao giờ để mẹ phải lo lắng cho con nữa, không bao giờ làm mẹ phải buồn lòng nữa. Con sẽ khiến mẹ tự hào về con "Con yêu mẹ".
Lời kết: Mẹ không chỉ là người bạn thân nhất mà còn là người thầy đầu tiên dẫn lối con đi trên đường đời. Bên mẹ, con mãi chỉ là một đứa trẻ, để tha hồ nũng nịu tìm sự bình yên trong vòng tay của mẹ. Mẹ à! Con biết mình thật có lỗi khi chỉ toàn làm mẹ phiền lòng nhưng thực sự con thấy hạnh phúc vì...con được làm con của mẹ!