Stt chào tháng 4 Cảm ơn tháng Tư đã mở ra trước mắt ta một cung đường mới
Tháng 4 mộng mơ giữa nắng vàng oi ả
Tháng 4 yên ả với chút gió hạ đu đưa
Tháng 4 lưa thưa gom nhặt yêu thương vụn vỡ
Tháng 4 bỡ ngỡ với ngày Cá đầu tiên. . . . .
Tháng Tư đã bắt đầu bằng ngày Cá tháng Tư. Cá để vui chứ chẳng phải để hơn thua vì cuộc đời đã đầy rẫy cá trong suốt 364 ngày còn lại! Lòng thật thà trở thành món quà quý giá mà thật khó để người ta miễn phí tặng nhau. Nhưng tôi vẫn cứ muốn nói dối với các con mình về cuộc đời màu hồng phía trước.
Tháng Tư ta thấy mình bất ổn với mớ cảm xúc vô định, vẫn chẳng là ai và chẳng biết ai là mình.
Tháng Tư, đất trời đang chuyển mình cho cuộc giao mùa mới.
Tháng Tư hoa điệp sắp rộ, lá bàng sắp xanh, gió bắt đầu dở chứng cơn mát, cơn nóng. Mùa hè đến.
Tháng Tư làm ta loay hoay với nỗi nhớ mùa đông, thói quen mùa đông, bận rộn với những suy nghĩ cho những ngày hè.
Tháng Tư đến sau những mùa hoa sưa trắng xoá, hoa gạo đỏ ngập trời của tháng 3. Tháng 4 chẳng có gì ngoài sự tinh khôi của những chậu hoa loa kèn, nhắc ta nhớ về tuổi thơ một thời bên ai sớm tối.
Tháng 4, nhớ cả những ngày thường nói dối "mẹ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc"... Còn in đậm kỷ niệm đâu đây.
Tháng Tư đến với sinh nhật một vài đứa bạn, ta xoay tròn trong kỷ niệm. Nhớ một tháng Tư xa xôi ta sẽ ngồi mà nhớ lại tháng Tư bây giờ.
Tháng Tư đến với một lời nói dối, dù biết hôm nay là ngày cá tháng Tư mà vẫn tin gật đầu đến “rụp”.
Tháng Tư, khi trời xanh chuyển Đông khắc khoải sang những ngày hè nóng bức, lại nhớ Hà Tĩnh gió Lào cát trắng, nhớ quê giờ phút giao mùa, nhớ những ngày thong dong đạp xe khắp vùng Thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng. Nhớ và mường tượng hình ảnh Mẹ Cha, bao Xuân Hạ đi qua vẫn một đời lam lũ.
Tháng Tư không ngây ngất như những tháng ngày mùa đông, giữa cái nắng nóng bất tận dường như đất trời rộng thêm và cuộc sống có những điều xa vời khó với. Ta thấy mình nhỏ bé và yếu đuối.
Tháng Tư đến ta chưa chuẩn bị cho mình một lớp áo dày chống nắng, chưa cải trang để lẩn tránh những tổn thương. Nhưng ta tin vào sức chịu đựng và sự kiên trì của bản thân.
Tháng Tư, khi lũ học trò ngoài kia nô nức và trăn trở với bao bộ hồ sơ chọn trường, chọn vùng miền mình sẽ đặt chân đến... Lại nhớ mình của những năm qua,cũng hồi hộp, lo âu và hoang hoải. Cũng mơ tưởng về một mai trường nơi chốn phồn hoa đô thị, cũng mơ về những ánh đèn Hà Thành đêm tháng 4...
Tháng Tư đã bắt đầu! Rất nhiều chuyện phải làm. Ai trong chúng ta đều vậy. Bởi cuộc đời này dù có thế nào thì chúng ta cũng phải sống trọn vẹn cùng nó.
Tháng Tư về, đêm nằm nghe gió thổi, xào xạc qua những mái nhà, len lỏi vào tận khu phố. Chợt nghĩ về những gì đã qua trong đời, những người bạn, những ấm áp tình thân. Không đớn đau, chỉ tiếc nuối, cho một thời vụng dại, say mê.
Tháng Tư ta thấy mình bất ổn với mớ cảm xúc vô định, vẫn chẳng là ai và chẳng biết ai là mình. Ta cố gắng nhưng nghi ngờ rằng liệu nhưng bước đi phải chăng là sai lầm. Ta đeo đuổi một thứ mà đánh mât đi nhiều thứ. Cuộc sống vẫn thế, xoay tròn, khiến con người đều nghĩ mọi thứ là “định mệnh”. Đến nỗi, sự cô đơn hay thất bại người ta đều nghĩ rằng mọi thứ đã được sắp đặt.
Tháng Tư của tuổi 20 ta vẫn yêu trong vụng dại, vẫn chỉ dám liếc mắt mà không dám chạm tay. Đừng biện minh rằng ta còn thơ ngây, mà chỉ là cảm xúc vẫn chưa thể thôi giục lòng can đảm
Cảm ơn tháng Tư đã mở ra trước mắt ta một cung đường mới, một trang sách mới, về những khát khao, dự định, đam mê mới trên từng chặng đường đi. Hy vọng những khổ ải, khó khăn, thất vọng không làm ta chùn bước.
Tháng Tư có những điều làm ta tổn thương nghiêm trọng. Ta vẫn chăm chỉ, cần mẫn mỗi ngày, yêu thương mỗi ngày những đổi lại chỉ là sự hụt hẫng, cảm giác thất bại.
Tháng Tư mang đến những cơn mưa lạnh đến se lòng, những cơn gió mơn mơn trên da mặt, nơi đầu lưỡi ngọt ngọt, chua chua, cay cay mùi vị của hương đồng gió nội. Tháng tư tất bật vội vã hối hả như sợ nhớ, sợ quên điều gì.
Tháng Tư đẹp là thế, nhưng đâu đó, trong từng cơn gió nhẹ, trong từng giọt nắng vàng trải đầy vơi, ta lại thấy bồi hồi, nao núng, luôn phải vẩn vơ theo đóa bằng lăng, những chùm phượng thắm - sắc hoa buồn nhưng rực rỡ, mang theo những niềm lo lắng ngày thi cùng nỗi buồn nỗi nhớ mùa chia ly hòa trong dòng ký ức, hoài niệm cũ.
Lời kết: Tháng Tư, chào đón tất cả chúng ta bằng Ngày nói dối. Ta chào đón tháng 4 bởi tình người, yêu thương và cuộc sống chân thật.