Status hay Đưa tay hứng lấy những giọt mưa tháng 7, anh nhớ em
Tháng 7 mùa hạ với những cơn mưa rào bất chợt … Chẳng thể lí giải nổi tháng 7 đã đến như thế nào? Phải chăng ta bận bịu quá mà quên mất hay ta chẳng còn để ý đến thế giới xung quanh?
Sáng nay Hà Nội lại mưa, một cơn mưa buổi sáng dài rất dài.. Nếu ngày thường ta sẽ mong đợi cơn mưa ấy lắm – nó làm xua tan đi cái nắng nóng ngày hè.Nhưng hôm nay thì không, cơn mưa làm trễ bước chân của anh vì nó làm anh nhớ em.
Đã có lúc anh tưởng chừng mình có thể vứt bỏ tất cả .. mọi thứ.. anh luôn có cảm tường rằng cả thế giơi đang bỏ lại anh.. cái cảm giác sợ hãi có lẽ là cảm xúc chân thực nhất mà anh có thể thốt lên trong khoảng thời gian vừa qua.
Tháng 7 Cho anh nhận thấy rằng cuộc sống này tươi đẹp đến thế nào ? thế giới xung quanh sẽ sẵn sàng chào đón anh, mở rộng vòng tay, sẵn sàng thứ tha cho anh nhưng lúc yếu lòng và gục ngã .
Tháng 6 chầm chậm đi qua với cái nóng oi ả của ngày hè, tháng 7 mưa về phủ lối anh đi. Anh vẫn thường thích ngắm mưa trong một góc quán nhỏ.
Anh yêu tháng 7 không chỉ bởi màu hoa tím xanh biếc trường tồn theo thời gian, hoa Violet, loài hoa từ lâu đã đi vào lòng người và đan thành những điều lãng mạn, bay bổng nhất của tình yêu mà còn vì những cơn mưa ngâu ướt át và lạnh lẽo đến tê lòng.
Đưa tay hứng lấy những giọt mưa tháng 7, anh vẫn cảm nhận được một chút ấm áp của ngày nắng vừa đi qua. Không mơn man, nhẹ nhàng như những giọt mưa xuân mà mưa tháng 7 ồn ào và lạnh lẽo, xối xả trắng trời mùa hạ.
Người ta vẫn thường nói tháng 7 mưa ngâu gắn liền với những cuộc chia ly, nhưng đối với những đôi tình nhân yêu nhau thời điểm này mới cảm nhận được sự lãng mạn nhất, đẹp đẽ nhất của tình yêu.
Ngày ấy, mưa tháng 7 như gắn liền với cuộc tình của anh và em, và như một sự trùng hợp đến lạ kỳ, mưa đến trong những lần hò hẹn của hai đứa , là khi mưa nhạt nhòa làm ướt mái tóc em mềm, là khi mưa làm anh trễ hẹn, mưa làm em giận hờn vu vơ.
Mưa tháng 7 là những lần anh và em đứng dưới hiên nhà, ánh mắt anh nhìn em xao xuyến, đôi con tim cùng chung nhịp đập, bao giận hờn tan biến nhường chỗ cho tình yêu lên ngôi. Mưa tháng 7 còn là những cuộc điện thoại dài mỗi đêm để cả hai đứa cứ nói mãi, nói mãi không dứt , để rồi câu chuyện cứ nối tiếp nhau đến hàng giờ.
Mưa tháng 7, có gì đó như để nhớ mong, có gì như để ngóng trông, mưa ngâu cũng như em, nũng nịu hay mít ướt nhưng đáng yêu vô cùng.
Anh vẫn luôn yêu những cơn mưa dài này như yêu em vậy, anh vẫn thích đi lang thang dưới mưa hàng tiếng đồng hồ chỉ để không còn cảm nhận được sự ồn ào, xô bồ của cuộc sống, hay nằm nghe những bản nhạc buồn để cho tâm hồn mình được bình yên.
Mưa tháng 7 … chỉ là lúc muốn đắm chìm trong một giấc ngủ thật dài để bỏ lại những dòng ký ức đã qua và mong ước mình đừng bao giờ tỉnh giấc để níu giữ lại một điều gì đó. Nhưng thời gian như là một dòng chảy bất tận, cái gì đến thì cứ đến, những gì đi thì cứ đi, tất cả rời bỏ anh không một câu từ biệt.
Mưa tháng 7 vỡ òa nhiều cảm xúc trong anh, để thả trôi những ký ức trong màn mưa trắng xóa và mưa cũng nhắc anh rằng có nỗi đau thì mới có hạnh phúc, có vấp ngã thì mới có nghị lực để đứng lên. Cuộc sống là những gam màu khác biệt không chỉ có nụ cười mà còn có những giọt nước mắt. Nhưng rồi thời giạn trôi sẽ lấp đầy tất cả, những niềm yêu thương dạt dào rồi sẽ lại đến sau những màn mưa.
Lời kết: Đôi lúc anh biết mình cố chấp và vẫn luôn dặn lòng mình phải chờ đợi, nhưng anh cũng đủ lớn để biết rằng những phép màu chỉ tồn tại trong những câu chuyện cổ tích mà thôi.