Những Stt tâm trạng nhất – mùa đông về rồi, em nhớ anh
Anh có biết em đang nhớ anh
Trong cái lạnh mùa Đông tê tái
Gió ngoài kia vẫn còn thổi mãi
Để rèm buông tóc liễu thẩn thờ
Em nhớ anh trong mỗi câu thơ
Mỗi chiều xuống nghẹn ngào nỗi nhớ
Em nhớ anh trong từng nhịp thở
Bồi hồi cánh nhạn gởi về anh !
Phố phường ồn ào. Hạnh phúc đông đúc. Có những cái ôm thật chặt nơi đường phố, có những cái nắm tay thật chặt nơi vỉa hè. Em cười. Ngây ngốc tưởng tượng rằng sẽ có một ngày anh đứng ngay sau em, mắng mỏ em cái tội không chịu mặc ấm, lôi tay em để vào trong túi áo anh.
Anh có biết không, em nhớ về anh
Đợi chờ mùa Thu nhạt nhòa ánh nắng
Và như thế Đông sang bắng lặng
Nỗi nhớ dù buồn nhưng vui được nhớ anh!
Trái tim mùa Đông không cần đốt lửa
Tự sưởi mình bằng ngọn lửa của niềm tin
Gió ngoài kia có thổi thế miên man
Em lại nhớ anh ấm tình yêu con tim nhỏ!
Em lê bước chân thật chậm, dường như mùa đông sắp đến, gió lùa ngang mái tóc mây bồng bềnh trong gió. Em thấy cái lạnh của mùa đông đang cắt vào da thịt mình, trái tim yếu mềm này đang đau lắm anh à.
Hóa ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không?
Mùa về rồi, mọi thứ lại chập chờn những cảm xúc không gọi nổi thành tên. Gói ghém nhớ thương trong lớp áo khoác mỏng, trái tim khẽ khàng hát một bản nhạc buồn tênh “gió mùa đông bắc se lạnh, chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi…”
Anh có nhớ em không- câu hỏi ngu ngơ anh nhỉ. Tất nhiên sẽ có mà, em biết thế mà, chắc bây giờ anh nhớ con bé hay nhõng nhẽo với anh phải không? Mùa đông năm nay lạnh lắm. Em tủi thân lắm anh à. Em ích kỷ muốn giữ anh ở miết bên em. Em cần anh ở cạnh lúc này và mãi như thế
Em đã đón một mùa đông ấp áp hơn bao giờ hết, vì em biết rằng, anh luôn ở cạnh em dù khoảng cách có xa cách mấy. Em sẽ không còn thấy lạnh mỗi khi đông về và cô đơn khi không có anh nữa. Anh đủ ấm để sưởi ấm trái tim em, anh đủ nồng nàn để làm xua đi những cơn gió đang lùa vào tay em.
Phải chăng mùa đông là cái mà đã đưa 2 con người đến với hạnh phúc, và cũng chính nó đã chia cắt tình cảm đôi ta?
Cái lạnh se se của mùa đông khiến người ta hoài niệm về một vùng quá vãng do thời tiết gọi về. Gần gũi rồi chia xa cũng là quy luật muôn đời của tình yêu, ban đầu biết nhau và cảm mến ta đã hiểu gì hết về nhau, có chăng chỉ là vóc dáng và hình thức gợi cảm, chiếc bánh vẽ đẹp bởi mầu sắc
Em lạc vào nỗi nhớ mang tên anh. Trời càng lạnh, con người càng thích trùm lên mình chiếc áo màu cô đơn. Đâu đó giữa thành phố này có một người đợi anh trở lại, cũng chỉ là đợi trong nỗi nhớ lạ lùng: nhớ nụ cười lúc nào cũng ấm áp, nhớ đôi tay luôn nắm chặt tay em, nhớ cái cách anh quàng khăn ân cần. Đơn giản là lạc vào miền nhớ anh để thấy hao gầy một thứ tình xưa cũ, em giật mình khi thấy bóng quen. Là ám ảnh, là chẳng thể nào quên anh.
Mỗi đông về, chuyện xưa như giọt nước
Đọng thành băng bám chặt trái tim côi
Từng ngày buồn, đông qua theo đông trước
Bỏ lại rong rêu, vết tích của đời .
Cứ mỗi đông về, tôi lại chợt nhớ người xưa, những giọt nước như muốn đóng thành những giọt băng tuyết cô đơn, chôn chặt mối tình dang dở. Người đến rồi lại ra đi bỏ lại hàng thông giày lặng im buồn sướt mướt.
Có ai còn nhớ, ngày Noel năm ấy, tiếng chuông reo vang, lời thánh ca văng vẳng đâu đây và cả góc phố xưa buồn. Những kỷ niệm đó chợt ùa về, cảnh đó nhưng người xưa đâu? Chẳng còn kẻ đón người đưa, chẳng còn bàn tay ấy, mái tóc mềm, chiếc áo thân thương, …
Lời kết: Mùa đông! Có một người khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao bọc.Còn người khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào .Mùa đông mang đến cho chúng ta thật nhiều cảm xúc, và nhiều hơn cả là những nỗi nhớ thiết tha về một tình yêu trong cuộc đời.