Những Stt tâm trạng nhất về mùa đông – Nỗi suy tư cất giấu
Nếu có một hơi ấm, một sự quan tâm ở bên mình, dẫu là trời có lạnh, cũng chỉ như một tiếng gọi mời mở lòng mà yêu thương lấy nó, ừ thì: “Chào mùa gió, chào mùa của những ngón tay đan”.
Gió về, tay người ta nắm chặt hơn, lòng thấy yên bình hơn nếu có thể ngồi trong nhà uống tách trà nóng và nghe tiếng mưa chuyển mùa ào ào gõ lên mái, nghe giọng Bằng Kiều kể chuyện leng keng tàu điện, chuyện nhà ở phố nhỏ ngõ nhỏ.
Cái lạnh lẽo nhất của mùa đông không phải là vì thời tiết mà chính là từ sự cô quạnh trong tâm hồn, nhất là với những người đang cô đơn. Chiều dong xe dạo phố nhìn xung quanh là những bàn tay đang lắm lấy bàn tay, là bờ vai mềm, là nụ hôn ấm. Chỉ là những điều ấy chẳng dành cho mình.
Mùa đông lại đến rồi đấy nhỉ..!!!
Mùa đông đến mang theo những kỉ niệm..
...đôi khi làm con ngừơi ta thấy sợ...nỗi sợ ăn sâu vào trong tâm trí....
..vây kín lấy con người..ko thể nào thoát ra được..!!!
Mùa đông lung linh 1 giấc mơ ko màu..
...thôi thúc con ngừơi ta tìm kiếm...tìm 1 kái j đó để tô vẽ màu sắc cho nó...
..nhưng đôi khi có những cuộc tìm kiếm trong vô vọng..lại tự mắng mình sao ngốc thế nhỉ...
...Thương đau
...kái lạnh xuyên thấu kon ngừơi..
..ước ao có 1 ngọn lửa sưởi ấm..để có thể dũng cảm mà bứơc đi..mà tin tưởng vào 1 kái j đó...
..Rồi sẽ tìm thấy thôi...thấy 1 tia nắng xuyên qua màn đêm
Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa Đông
Khi giá lạnh buông tràn trên phố
Khi mưa rơi buốt từng ngọn gió
Những mặt đường ướt lạnh dưới chân..
Không phải mùa đông lạnh quá nên anh muốn ôm em, mà là anh thật sự và vô cùng muốn có em trong vòng tay này.
Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp.
“Mùa đông đến em thờ ơ với tất cả mọi thứ. Em chẳng buồn, chẳng vui, chẳng còn biết nhớ, mà cũng quên cẩ cách yêu thương”.
Mùa đông có lạnh không? Khi mùa đông mang ta về cả miền ký ức ấu thơ, mùa đông làm bàn chân ta cuống quýt mong trở về bên mái ấm gia đình, và mùa đông cũng làm dầy lên trong em nỗi nhớ…
Con đường em đi vẫn vậy, đơn giản là như mọi ngày thôi, song hôm nay khi đi dưới mùa đông nó cũng gợi lại cho em nhưng kỉ niệm và những kí ức đã giá lạnh từ rất lâu.
Cái mùa đông kia dù có lạnh giá nhưng chắc gì lạnh giá như trong lòng một người phải ra đi một cách lặng thầm để rồi tất cả những gì mình nhận được lại là sự cô đơn và lạnh lùng không gì diễn tả nỗi.
Khoé mắt lại cay, lại ướt đẫm về những ngày mùa đông xưa, về những đem lạnh giá nhưng thật ấm áp khi bên nhau, khi trao cho nhau sự ấm áp của hai tâm hồn hay chỉ đơn thuần là những dòng tin vào sáng sớm hay trước lúc ngủ…
Mùa đông về lạnh ủ ê bên những chấn song, phố cuộn mình ngủ quên ngoài ô cửa trống, bỏ mặc gió về trời theo những giấc chiêm bao…
Cung đàn ủ ê buốt giá đôi lúc quá mỏng manh như những cảm giác lặng lẽ giữa bao nhiêu bước chân chông chênh nơi con dốc mùa đông dài thăm thẳm, ta bước khe khẽ giữa phận người khi đời gởi trả về bao nhiêu tình cũ, cảm xúc còn ấm, dù ánh mắt đã mãi lạnh căm…
Mùa đông cả châu sa cũng lạnh, cảm giác như lời ca cũ người chưa nhấp môi hát bao giờ…Lời ru đêm lạnh đã không còn đợi ai khi những giấc mơ vẫn cứ theo nhau dài ra như thế, khi không còn loài hoa nào còn thức trong đêm mưa gió bỏ hoang, đen trắng đến xanh xao…
Mùa đông về qua phố cho những ngã rẽ cứ dài mãi ra, dễ đi rồi dễ lạc, để người ngồi lại một mình không biết đợi chờ ai. Nỗi buồn ngập ngừng trôi về theo ánh trời ghi đục, thấp thoáng bình yên như những giấc chiêm ao âm ấm vòng tay
Đông qua, những vòng tay rét căm và nghĩ suy chập chờn tiếng nhạc khi hơi lạnh cứ mãi trút xuống đời không chút xót thương.
Lời kết: Mùa đông, người ta vùi trong chăn những giấc ngủ êm đềm và mải miết kiếm tìm hơi ấm từ nửa kia cho vơi đi cái lạnh hay vơi đi sự trống vắng. Bên cạnh đó, lại có những người cố gắng xóa đi những miền kí ức đau thương, chống chọi đến cạnh lạnh trong nỗi đơn côi.