Những status xót xa Chúng ta kết thúc rồi đúng không anh ?
Vậy là đã chấm hết!" Giữa em và anh không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Dù là anh em hay bạn bè thì cũng không thể...". Đó là những lời cuối cùng anh đã nói với e. Chắc anh không biết nó làm em đau đến mức nào đâu!
Người đã đi vào trái tim em một cách vội vàng rồi cũng ra đi trong sự vội vàng như thế! Trách ai được chứ? Tất cả cũng chỉ do em khộng nhận ra tình cảm của mình thôi! anh lướt qua trái tim em như một cành cây nhọn. Rất nhanh chóng nhưng vẫn kịp để lại trái tim em một vết xước không bao giờ lành.
Thời gian qua đi, có thể vết thương kia sẽ dần hết đau nhưng nó sẽ mãi để lại một vết sẹo không thể xóa mờ. Cũng như tình cảm của em. em đã yêu anh rất nhiều nhưng em không còn biết làm gì hơn ngoài việc đứng bên lề nhìn anh hạnh phúc bên người đó!
Những ngày đông đang rủ nhau kéo về mang theo những cơn gió làm con người ta lạnh thắt.Lạnh. Cái lạnh của không gian làm em lạnh hay chính từ cái lạnh nơi trái tim đã lan tỏa ra cả không gian?
Trời vào đông, càng làm vất thương của em thêm rỉ máu. em khóc-đó là nước mắt hay chính những giọt máu đau thương trong em vỡ ào ra thành nước mắt! Từng giọt mặn đắng trên môi để em càng đau thêm nỗi đau của cô đơn, nỗi đau của nhớ một người đã mãi không trở lại.
Giờ gặp nhau anh và em có khác gì 2 kẻ xa lạ. anh lạnh lùng lướt qua em như không hề tồn tại. Phải! anh có thể lướt qua em nhanh chóng vì trong trái tim anh đâu có một vị trí nào dành cho em. Còn em.? Trái tim như tan ra từng mảnh khi nhìn thấy a, chẳng dám đi qua anh vì em không biết phải đối mặt với anh thế nao? Sao anh đối với em dễ dàng quá, còn em thì không thể nào không quan tâm anh. Có lẽ em quá ngốc phải không?
Đúng! anh không phải người đầu tiên em thích nhưng anh là người đầu tiên cho em biết nổi đau thật sự khi yêu một người thật lòng. Thà là đừng biết nhau, đừng thân thiết, đừng quan tâm thì giờ em đã không đau thế này.
Mỗi ngày nhìn anh tay trong tay bên người đó, những giọt nước mắt của em đã không ngừng rơi. Có lẽ em không đủ cao thượng để mĩm cười nhìn anh hạnh phúc bên người con gái khác. em thật sự rất đau. Đã nhiều lần em tự hỏi tại sao lại phải khóc trong khi người ta đang mĩm cười hạnh phúc trên sự đau khổ của mày? Nhưng em không tài nào trả lời được câu hỏi đó.
Dù nổi đau và những tổn thương anh mang đến cho em có thể nói là rất lớn nhưng em vẫn không thể ngừng dành tình cảm cho anh. anh à! em biết em không là gì trong mắt anh đâu. Nhưng em vẫn sẽ yêu anh. Mặc dù cứ tiếp tục thì người đau chỉ là em nhưng em sẽ vẫn yêu a. em sẽ chờ. Chờ một ngày kì tích xuất hiện với em. Ngày anh sẽ về bên em. Cầu mong anh luôn hạnh phúc.
Em muốn níu lấy anh để đặt lên môi nụ hôn cuối cùng, coi như lời tạm biệt. Chắc môi anh vẫn sẽ rất lạnh, và thoang thoảng chứa đựng cả nỗi buồn của anh. Chúng ta ngay từ đầu đã đến với nhau không giao kèo, hẹn ước. Vậy thì chia tay nhau, chắc cũng nhẹ nhàng như vậy thôi.
Đã trăm ngàn lần chúng ta hôn nhau, tìm được những vị ngọt ngào của tình yêu, đắng chát của tuyệt vọng, và lẫn cả mặn mòi của nước mắt. Thì cho đến bây giờ, em vẫn muốn thử một lần nữa. Anh có muốn hôn em lần cuối không?
Hôn lần cuối, để rồi nhận ra thật rõ ràng rằng mọi chuyện đã kết thúc. Nếu chăng có đặt được một dấu chấm câu cuối cùng cho một mối tình, thì chẳng thà để nó biến thành câu chuyện đẹp, còn hơn là quay đầu rơi toàn nước mắt bi thương.
Em không muốn níu giữ anh thêm, bằng cách ôm lấy cánh tay anh mà khóc. Bởi vì em không thể khóc, bởi vì em đã xác định là sẽ quên. Chúng mình đã yêu nhau bằng hết tất cả những gì có thể, vậy thì hà cớ gì lúc chia tay lại còn phải mang theo một chút tiếc nuối cỏn con để rồi dùng dằng không kết thúc?
Anh đã từng nói em là một cô gái quá cứng rắn, vậy nên em hy vọng anh sẽ quên sạch mọi thứ về em. Tất cả những gì chúng ta đã có chỉ như một câu chuyện, và anh có nhớ cũng sẽ chỉ khiến bản thân thêm tổn thương. Em vốn rất ghét việc người khác lãng quên em, nhưng anh thì khác, quên em rồi anh mới có thể sống tốt hơn.
Trong nụ hôn cuối cùng em sẽ gửi đi hết tất cả những lưu luyến còn sót lại, để có thể mạnh mẽ mà biết buông bỏ. Một cô gái như em lúc nào cũng có thể gây tổn thương cho người khác, ngay cả người em không muốn làm tổn thương nhất, là anh, thì em cũng đã vô tình gieo cho anh bao vết thương khó lành rồi.
Có quá nhiều lý do con người ta phải xa nhau vĩnh viễn trong khi vẫn còn yêu nhau. Những lúc như thế, người ta vẫn chọn phương thức chia tay tuyệt tình và khốc liệt để nhẫn tâm cắt đứt tất cả, thà đau một lần còn hơn để lại dư âm về sau. Thế nhưng, em không muốn thế, phương thức đó em không đành lòng, chúng ta hôn nhau lần cuối rồi, em cầu xin anh hãy lặng lẽ rời đi.
Lời kết: Thời gian trôi đi, sẽ cuốn theo chuyện tình của chúng ta trôi mãi, những gì phải quên, sẽ quên, chỉ giữ lại những gì nên nhớ. Chỉ mong sau này chúng ta sẽ có thể bình thản đối diện với mọi chuyện, để không còn nhớ lại những tổn thương trong quá khứ nữa.