Những status buồn - Người anh yêu là chị ấy
Trước mắt em là người em yêu, bên cạnh người em yêu là người anh yêu. Hóa ra, trước giờ chính em là kẻ cản đường giữa anh và cô ấy. Hóa ra, trước giờ mình ở bên nhau chỉ vì em trùng tên cô ấy. Hóa ra, trước giờ chỉ có mỗi em yêu anh. Hóa ra, em là người thừa…
Anh đã nhiều lần kể cho em nghe về một người con gái từng làm anh yêu say đắm. Đó là mối tình đầu đã đeo bám anh suốt cuộc đời. Anh đã nhiều lần bảo rằng cô gái ấy là người anh không thể quên, và không hề muốn quên.
Anh vẫn giữ những tấm hình chụp chung với chị ấy, để rồi lúc bế tắc nhất, anh lại tìm về để ngắm nhìn. Từng thói quen của anh đều gắn với chị ấy. Con đường dài mà anh chỉ cho em đã từng cõng cô ấy. Quán cà phê trong ngõ nơi anh thường đến cũng là nơi đầu tiên anh và cô ấy hò hẹn…
Anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ đang run run, thì thầm bên tai em: “Tất cả đã qua hết rồi cô bé”. Em chỉ nghe qua lời anh nói, em chỉ dám hình dung người con gái ấy qua tưởng tượng.
Em không hề ghen lấy một lần, bởi em nghĩ rằng đó chỉ đơn giản là quá khứ của anh, là miền kí ức nhỏ anh muốn trân trọng và gìn giữ. Cũng như em vậy, em cũng từng có một mối tình đáng để em ghi dấu suốt đời. Phải, với em, tất cả chỉ là quá khứ. Em tin anh, nên mới tin rằng mọi chuyện đã qua và không trở lại.
Và bây giờ, người con gái đã cướp anh đi khỏi em- chị ấy- đang nắm chặt lấy tay anh, nhìn em bằng đôi mắt vô hại và hiền lành. Khốn nạn thật! Em phải làm gì đây? Nếu người đó là một cô gái đến sau thì em sẽ tức giận đến mất lí trí, chạy vào để xử cô ta.
Nhưng bây giờ, đó là một cô gái đã từng yêu anh, cũng là người duy nhất mà anh yêu và chính bản thân em là người đến sau, em lấy quyền gì để được ghen hả anh? Em có quyền làm gì khi chính em là kẻ thứ ba không chịu buông tha anh, cho anh và chị ấy trở về với nhau? Em có quyền làm gì khi người anh sẽ bảo vệ và chở che, chỉ có chị ấy?
Anh từng nói rằng cô ấy và em khác nhau, từ tính cách đến vẻ bề ngoài. Cô ấy đẹp thuần khiết như một đóa hoa mới chớm nở trong làn sương sớm, ở bên anh như được thêm một chút nắng ấm hòa tan vào nhau, long lanh, dịu dàng.
Cô ấy mong manh, bé nhỏ, khiến người khác không nỡ làm tổn thương mà chỉ muốn bên cạnh che chở và bao bọc. Còn em, vẫn chỉ ngây ngô như một đứa trẻ, vẫn vô tư múa hát vui ca mặc kệ chuyện đời. Em độc lập, cá tính và mạnh mẽ. Chẳng cần anh, em cũng đã là một tia nắng rực rỡ chiếu sáng khắp nhân gian. Ừ, em và cô ấy khác hẳn nhau.
Đứng trước em, anh và chị ấy đều im lặng. Em cũng nuốt vội hàng nước mắt vào đáy tim, em nhận ra bây giờ, chính em phải là người ra đi. Em là người cản đường thì em phải tự rút lui.
Cô ấy bé nhỏ, nên cần anh bảo vệ. Còn em mạnh mẽ, em sẽ không buồn. Phải rồi, em không thuần khiết bé bỏng như cô ấy. Cô ấy phải có anh mới sống tốt. Còn em thì không… Em và cô ấy khác nhau như thế, nên suốt đời này, người anh yêu không thể là em, có chăng, em và người đó, chỉ giống nhau ở một cái tên, không hơn chẳng kém.
Em nhìn anh lần cuối… Ở bên chị ấy, mắt anh bình yên như thế, sao trước giờ em không hề nhận ra? Ở bên chị ấy, anh mới tìm được một nụ cười đúng nghĩa, sao trước giờ em không hề biết để buông tay anh?
Tình cảm của em chưa bao giờ là sai, có sai thì chỉ là em đã gặp không đúng người, trái tim em đã đi nhầm đường lạc lối. Trong tình yêu, hai người là một cuộc tình đẹp; ít hơn hai người là một cuộc tình đau khổ nhưng vẫn đẹp; và hơn hai người thì kẻ thứ ba là quá thừa thãi. Người ta gọi em là “kẻ phá hoại hạnh phúc người khác” nên em đâu có quyền được nhận lại hạnh phúc, em chỉ dám gom góp những nỗi xót xa về ủ ấm cho em hằng đêm.
Em yêu nhưng em không có quyền được bên cạnh anh. Em nhớ nhưng em không có quyền được gọi cho anh. Em đau nhưng không có quyền được dựa vai anh để bật khóc. Tình cảm này vỡ vụn trăm mảnh, em vẫn ôm chặt nó vào lòng, cứa rách tim em, đau đến ngạt thở.
Lời kết: Nắng vàng rơi rớt trên mái tóc ngắn, hong khô đôi mắt ngấn nước chứ không thể làm bay hơi hàng ngàn giọt lệ đang chực trào từ trái tim. Em giữ anh bên cạnh quá lâu rồi, đã đến lúc anh phải trở về với người anh thương. Mối tình của anh, giờ chỉ còn hai người, còn mối tình của em, giờ còn lại một người…