Stt tổng hợp những trích dẫn hay và sâu sắc trong tiểu thuyết ngôn tình
Anh bắt đầu yêu cô từ khi nào, bản thân anh không biết, tại sao anh yêu cô, chính anh cũng không biết. Cũng như không biết vì sao hoa lại nở, không biết tại sao cầu vồng lại xuất hiện sau cơn mưa, không biết vì sao đứa bé sơ sinh lại cười…
(Hải Thượng Phồn Hoa – Phỉ Ngã Tư Tồn)
Sẽ luôn có một người phải nhận thua cuộc, sẽ luôn có một người yêu người còn lại nhiều hơn một chút mới có thể đọ sức được với nhau.
Tình yêu là một cuộc đọ sức vô hình. Mà những người như chúng ta chỉ nhìn thấy được những sự ấm áp và ngọt ngào.
(Cô đơn vào đời – Dịch Phấn Hàn)
Tình là mê luyến, nếu gặp được chân tình thì sẽ là thiên đường.
Tình là bi ai, nếu không gặp đúng người thì đau đến xương tủy.
(Ai hiểu được lòng em? – Lục Xu)
Ốc sên vác trên mình chiếc vỏ nặng nề, lê từng bước, từng bước về phía trước. Dù gian khổ thế nào nó cũng không muốn từ bỏ, bởi chiếc vỏ ấy đã gắn chặt với cuộc đời nó. Mỗi người chúng ta đều là một phần cuộc sống của một người nào đó, ở tận sâu trong trái tim, không thể tách rời.
(Ốc sên chạy - Điệp Chi Linh)
Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời một con người, chẳng phải chính là, dễ dàng từ bỏ những thứ không nên từ bỏ, cố chấp níu giữ những thứ không nên níu giữ…Tình yêu, vốn là một thứ tình cảm muôn hình vạn trạng. Chưa từng bị bỏ rơi, chưa từng bị tổn thương, liệu có thể hiểu được người yêu không? Tình yêu, vốn là một sự trải nghiệm, nhưng mong ước bền lâu.
(Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử)
Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước chân, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi về phía em nốt chín trăm chín mươi chín bước còn lại…
(Không thể quên em – Hoa Thanh Thần)
Sau khi chia tay không thể làm bạn bè, vì cả hai bên đều đã bị tổn thương, cũng không thể làm kẻ thù, bởi vì đã từng yêu thương nhau, cho nên chỉ có thể làm người xa lạ thân thuộc nhất.
( Trích Nếu như anh yêu em – Hiểu Nguyệt )
Trên thế gian này khoảng cách xa xôi nhất, không phải giữa sự sống và cái chết mà chính là, tôi đứng ngay trước mặt em nhưng em lại không biết rằng tôi yêu em!
(Trích Cớ Sao mãi yêu em – Tâm Văn)
Trái tim của người con gái giống như một bông hoa, sẽ nở vì người mình yêu và cũng sẽ tàn lụi vì người mình yêu. Có người, nở rộ và tàn lụi như đóa hồng dưới ánh nắng mặt trời, cho dù nở hay tàn cũng đều lẫy lừng vang dội, trở thành huyền thoại trong ký ức của mọi người. Có người , nở rộ và tàn lụi như đóa bách hợp trắng trong khe núi, dù tàn hay nở đều không danh không tiếng, trở thành bí mật bị thời gian vùi lấp.
( Thời niên thiếu không thể quay lại ấy)
Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp, là hạnh phúc, của cả cuộc đời.
Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài.
Cách yêu một con nhím, không phải là nhổ hết gai trên người nó, mà là phải học được cách làm thế nào để tìm được một cự ly thích hợp, có thể sưởi ấm cho nhau nhưng lại không bị đối thương đâm gai vào mình.
(Trích Tháng sáu trời lam nhạt – Tâm Văn)
Một người đàn ông hấp dẫn nhất không phải là lúc hắn chân thành nói câu “Anh yêu em” mà là lúc hắn nói về chí hướng của mình, kiên định cùng cố chấp.
( Đồng Lang Cộng Hôn – Diệp lạc vô tâm )
Bởi vậy mới nói tình yêu là thứ vừa thực dụng vừa mong manh, chẳng ai có thể mãi đợi chờ trong vô vọng.
( Tình Yêu Thứ ba – Tự Do Hành Tẩu)
Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp , là hạnh phúc của cả cuộc đời.
Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài.
(Tháng Sáu trời xanh nhạt)
Có những người trở nên gắn bó hơn, có những người nhạt nhoà dần khỏi thế giới của mình. Có người trân trọng giữ bên mình, có người chôn sâu trong tim, thỉnh thoảng uống cốc trà chiều, nhớ lại những chuyện đã qua, có thể mỉm cười, vậy là đủ.
( Ốc Sên chạy – Điệp Chi Linh )
Yêu một người không sai.
Yêu một người không nên yêu cũng không sai.
Nhưng yêu một người không nên yêu mà bất chấp tất cả là sai.
Khi còn trẻ bạn có thể phạm lỗi, nhưng hãy cố gắng hết sức mình để không phạm phải lỗi lầm mà không thể xoay chuyển được.
( Bốn năm phấn hồng – Dịch Phấn Hàn )
Tình yêu là gì?
Là tâm hồn hòa hợp lẫn nhau, không cần ngôn từ, hô hấp cũng là một kiểu giao lưu.
Là một ngày gặp mặt vô số lần, nhưng vẫn nhìn không đủ, nhớ không đủ.
(Mãi mãi là bao xa - Diệp Lạc Vô Tâm)
Yêu thực sự, cũng không phải là cùng nhau trải qua phong hoa tuyết nguyệt môi chạm môi, tay nắm tay. Mà là biết người đó cần gì, yên lặng làm, hiểu được tâm sự của người đó, lẳng lặng lắng nghe người đó nói … Cũng không cần thề thốt thiên trường địa cửu, biển cạn đá mòn, chỉ cần lúc mình vui vẻ, cũng có thể nghe thấy tiếng người đó cười …
(Đồng lang cộng hôn - Diệp Lạc Vô Tâm)
Tình yêu là cốc nước, nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết. Đối với một số người, vết thương chữa lành theo thời gian. Đối với một số người khác, thời gian chỉ làm vết thương thêm rỉ máu…”
(Bên nhau trọn đời – Cố Mạn)
Lời kết: Những triết lí sâu sắc ấy là tiếng lòng của các tác giả gửi gắm và trong tác phẩm của mình. Vậy còn bạn? Bạn ấn tượng với trích dẫn nào nhất trong các tiểu thuyết ngôn tình mà mình đã từng đọc?