Stt đau lòng, sợ hãi, tổn thương đi rồi hạnh phúc sẽ đến vào lúc ta không ngờ nhất
Chúng ta thường có rất nhiều nỗi sợ. Sợ ma quỷ, sợ độ cao, sợ thất bại... Đó là những nỗi sợ rất đỗi bình thường mà chúng ta chẳng thể nào tránh được. Nhưng có một nỗi sợ không nên được sinh ra, đó là sợ... đau lòng khi yêu.
Thực ra, trong bất kì điều gì, chúng ta cũng đừng nên quá sợ hãi. Vì sự sợ hãi sẽ dẫn đến rất nhiều sự thỏa hiệp không đáng có. Mà trong tình yêu, vì sợ đau lòng, chúng ta sẽ chẳng thể can đảm để bắt đầu một mối quan hệ.
Vì sợ đau lòng mà chẳng thể can đảm để bước ra khỏi một mối quan hệ mà bản thân mình đã chẳng còn tha thiết. Vì sợ đau lòng mà chẳng thể can đảm ngỏ lời.Vì sợ đau lòng, mà chẳng thể can đảm để yêu ai đó hết cả mười phần. Cứ chần chừ và e ngại rằng liệu người ta có yêu mình không, có đáp trả lại mình không, có ở bên cạnh mình mãi không?
Ta tìm cách để giải tỏa, ta đi chơi bạn bè, làm đẹp hơn, ta cố gắng mỉm cười tươi hơn, ta hẹn hò với những người mới bắt chuyện với những người lạ, ta tìm vui trên những thói quen sở thích mới. Và rồi ta phát hiện ra, điều đó chẳng thể nào làm ta tốt hơn. Cuốn nhật kí vẫn ướt nhòe nước mắt.
Ta vẫn khóc ướt mềm gối đến khi chìm vào giấc ngủ, ta vẫn trở nên trống rỗng và cảm thấy thời gian như một cực hình. Ta thật sự mệt mỏi khi cố gắng bước đi những bước đi một mình. Ta vẫn cứ cố gắng một mình như vậy đến khi ta chợt nhận ra mọi kí ức vẫn nằm trong quá khứ.
Đôi lúc bạn nghĩ về một người, và lời khen chẳng nhiều như chê bai, bạn nói xấu họ, nhưng chỉ trong tâm bạn mới hiểu, không hẳn bạn ghét họ, chỉ là, cách bạn quan tâm họ không giống cách bạn quan tâm người khác, đơn giản vậy thôi.
Đôi khi, yêu thương sai cách sẽ làm bạn và người đó dần xa nhau, bởi, mỗi người hiểu hành động của đối phương theo một phương diện khác nhau, sống bao lâu mới hiểu được lòng nhau đây? Hai mươi mấy, bốn mươi mấy, hay sáu mươi mấy năm?
Có những ngày ta cảm thấy mệt mỏi rã rời, và ta biết không còn có ai bên cạnh, ta bỗng cảm thấy thật sự chán đời- một thứ cảm giác không buồn không vui, không kêu gào với thế giới, không muốn bận rộn để lấp đầy chỗ trống, không muốn làm bất cứ điều gì để khiến ta ổn hơn. Ta bỗng thật sự lười, ta lười yêu, ta lười nghĩ, ta lười thở, lười cả đến nhắm mắt và tìm chốn bình yên. Ta vẫn còn cần ai đó rất nhiều.
Nhiều người vẫn thường hy vọng tình yêu của mình đừng gặp khó khăn hay thử thách, cũng đừng có những lần chia xa. Bởi chẳng có một tình yêu nào bền vững lại không đi qua nhiều bão giông.
Cũng chẳng có hạnh phúc nào lại không chứa đựng ít nhiều thương tổn. Chỉ là, chúng ta có sẵn sàng bước ra ngoài kia, chấp nhận nỗi đau để nhận lấy hạnh phúc hay không mà thôi.
Bạn sẽ hạnh phúc thôi, nếu bạn nhìn cách người khác đối xử với bạn bằng phương diện tốt hơn. Như vậy bạn sẽ cảm nhận được tình cảm của họ dành cho bạn. Nói cách khác, bạn nhìn cuộc sống màu hồng sẽ khiến bạn hạnh phúc hơn là nhìn cuộc sống màu đen.
Bạn sẽ hạnh phúc hơn, nếu bạn cảm thấy người khác đang yêu thương chứ không phải chối bỏ bạn. Mà đó thì lại là cái nhìn từ bạn, chứ không phải nội tâm của người kia. Dù người kia đang yêu hay ghét bạn, chỉ cần bạn cảm thấy hành động của họ là chứng tỏ họ yêu bạn, thì bạn sẽ thấy hạnh phúc thôi.
Chắc chắn, vào một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ bắt gặp được đối tượng mà chúng ta đang đi tìm. Người đó sẽ khác hẳn với những người còn lại, những người trước đây đã từng đi qua cuộc đời chúng ta.
Người đó mang đến cho chúng ta thứ cảm giác tin cẩn, muốn gắn bó, muốn bền lâu. Và trong tâm trí chúng ta bắt đầu có những hình dung đầu tiên về việc sẽ cùng nhau về chung một nhà, sẽ cùng nhau có những đứa trẻ, sẽ cùng nhau già đi.
Vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ tới nhất, người đó sẽ xuất hiện thôi. Không sớm, cũng chẳng muộn, mà là vừa vặn, là thích hợp để bắt đầu khởi động mọi thứ mới mẻ hơn cùng nhau.
Gặp được đúng người ấy…Người đó có thể sẽ nuông chiều chúng ta vô điều kiện, nhưng đồng thời cũng là người nghiêm khắc với chúng ta nhất. Người đó sẽ bao dung những lỗi lầm của chúng ta, hoặc vào hùa cùng chúng ta trong những trò chơi trẻ nhỏ.
Lời kết: Và hơn hết là phải tin vào những cảm nhận của bản thân. Nếu chúng ta sai trong cảm nhận thì hãy biết rằng chẳng có điều gì hoàn hảo tuyệt đối trên đời này cả, thế nên đó cũng là những ngớ ngẫn bình thường. Một lần yêu là một lần đau, hãy cứ chấp nhận để trái tim được trưởng thành và dạn dày kinh nghiệm hơn đi!