Status tâm trạng nhất nhắn nhủ người yêu cũ Đừng yêu cô ấy như đã yêu em
Chỉ mong anh dù không còn yêu nhưng xin đừng dùng cái cách mà anh từng yêu em, để yêu cô ấy. Con gái yếu lòng lắm anh, anh cứ như vậy, rời xa anh rồi thì họ biết phải làm sao?
Nói ra thì đau lòng thật nhưng em biết cái cách anh nhìn cô ta, anh cũng từng nhìn em như vậy. Em biết cái cách anh thể hiện tình cảm cho người con gái đó, anh cũng đã từng làm vậy với em..
Làm sao em có thể không hiểu anh cho được khi bên nhau yêu nhau rồi rời xa nhau, em hiểu hơn hết anh cần gì, muốn gì, chỉ cần nhìn đều có thể đọc được. Chỉ là có một số chuyện, em không biết có lẽ sẽ tốt hơn.
Chúng mình vừa chia tay nhau, một thời gian không dài nhưng đủ để nhận ra trong anh đã không còn muốn quay về. Ngày anh viết trạng thái về ai đó là ngày mà tim em nghẹn lại những đau thương, em bừng tỉnh giấc sau cơn ảo mộng quay cuồng với niềm tin vững chắc rồi thì anh sẽ về, anh đi rồi sẽ về thôi.
Nhưng chắc là do em lại tự huyễn hoặc bản thân, từ đầu chỉ có em không thoát ra được chứ người ta làm sao mà bận lòng nhiều vậy. Đôi khi một vài dòng tin nhắn gửi nhau lúc nửa đêm chỉ vì anh còn quan tâm người cũ. Chắc anh sợ em tổn thương, em cũng sợ bản thân mình tổn thương.
Người cũ rồi, người đi thì cứ đi, người đành lòng dứt áo ra đi thì sao còn quay đầu lại? Còn luyến tiếc làm chi em sống có tốt không? Hay chỉ đơn giản vì người ích kỷ, người muốn em không quên được người còn người thì sao cũng được. Vẫn quên và sánh vai bên người khác, giống như chúng ta đã từng.
Bạn em bảo em hay nghĩ linh tinh nhưng làm sao họ hiểu được, cái trực giác của người con gái từng nhận được những xúc cảm mãnh liệt kia. Chia tay rồi, em làm sao cấm đoán được anh nhưng chỉ mong cái gì cũng đừng vội vàng như vậy.
Ngày đó ta vì vội vàng mà đánh mất nhau, yêu vội, bên nhau vội rồi kể cả chia tay cũng vội. Nhưng mà... chỉ mong anh dù không còn yêu nhưng xin đừng dùng cái cách mà anh từng yêu em, để yêu cô ấy. Con gái yếu lòng lắm anh, anh cứ như vậy, rời xa anh rồi thì họ biết phải làm sao?
Anh hỏi em rằng vì sao lại không cho anh một cơ hội để quay trở về và làm lại mọi thứ từ đầu. Con người anh thật mâu thuẫn, ngày xưa khi muốn ra đi anh cứ thế quay lưng bước thẳng, chẳng thèm cho em biết một lý do, bỏ mặc em một mình với những tiếng khóc nức nở, cô liêu trong màn đêm đen đặc, vậy mà giờ đây anh lại quay về, bình thản nói lời xin lỗi và dằn vặt em với hai chữ: “Vì sao?”
Em không bao giờ phủ nhận rằng trước đây hai chúng ta đã từng có những tháng ngày vô cùng hạnh phúc. Em đã cùng anh đi qua khoảng thời gian khó khăn nhất, em đã ở bên cạnh động viên và dùng niềm tin của mình để tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho anh. Em từng coi ba mẹ anh là ba mẹ ruột của mình, từng coi ngôi nhà mà anh sinh sống là mái ấm gia đình mình. Nhưng tất cả những điều ấy cũng chẳng hề có ý nghĩa gì vào cái thời điểm mà anh rời bỏ em đi mất.
Anh quay lưng bước đi, bỏ lại em bơ vơ cùng với những tiếng khóc thương cho một trái tim đã vỡ vụn. Anh quay lưng bước đi, phủ nhận hết tất cả những điều mà đôi ta đã từng gắn bó. Anh đi rồi chỉ còn mình em ở lại tự dằn vặt mình bằng mớ câu hỏi ngổn ngang: “Rốt cuộc thì em đã làm sai điều gì?”, “Tại sao anh lại bỗng dưng thay đổi?”, “Hay là còn điều gì em thua kém cô gái kia?”
Em biết cái niềm hạnh phúc mà cô ấy đang có, biết chỉ cần anh mỉm cười thì thế giới trong cô ấy sẽ bừng sáng. Anh, người ta yêu người ta đau người ta tổn thương đã đủ nhiều rồi thì nếu có thể, cũng mong anh thật tâm yêu ai đó. Người có thể dành một chút tổn thương mà đáp trả lại anh. Đáp trả lại thanh xuân mơ hồ bị anh tổn thương.
Anh quên rồi nhưng lại không muốn em quên anh, anh phân vân giữa hai lựa chọn. Mà anh làm gì còn được chọn, bởi lẽ em sẽ chẳng nằm trọn trong lựa chọn anh lần nữa.
Bầu trời sụp tối, ngọn đèn đường hiu hắt chẳng soi nỗi lối về. Giống như anh cứ ngỡ là tìm về nhưng lại ngả say vào vòng tay kẻ khác, bất giác quên luôn đường đi lối về.
Sau này, về sau này, chỉ mong người cùng anh nắm tay sẽ không phải bận lòng vì anh nhiều như em, cũng mong cô ấy, có thể khiến anh từ bỏ một vài thứ, mà em đã bất lực không làm được.
Anh đừng cố chấp nữa, em đã không còn cố chấp nữa rồi. Tình yêu bị giết chết dần mòn khiến em không còn đủ sức chấp nhận. Anh, dù ngoài kia thật sự là phong ba bão táp, dù cô gái kia có thật sự tốt hay không.
Lời kết: Anh đừng về, đừng quay đầu lại nhìn em thêm giây phút nào nữa. Bởi ngọn đèn kia, em cũng đã tắt luôn lối về. Từ nay người đi đường người, không cần nhìn lại xem phía sau vẫn còn đèn hay không....