Stt thanh xuân của mỗi chúng ta luôn có một người khiến ta không thể nào quên
Sự tiếc nuối lớn nhất trong quá trình trưởng thành nằm ở chỗ chúng ta luôn gặp được người tốt nhất khi chúng ta ấu trĩ nhất, mà mỗi người lại không tự biết.”
Nếu không quên được, chi bằng cất kỹ trong lòng, tuổi trẻ từng đau lòng vì một người, mới chứng minh bạn đã từng có thanh xuân trọn vẹn.Tại những ngày ánh mặt trời rực rỡ chói chang nhất, chúng tôi biết có nhiều thứ đã hoặc sẽ kết thúc.
Cuộc đời mỗi người đẹp nhất là thời thanh xuân, và càng đẹp hơn nữa khi thời thanh xuân ấy xuất hiện một bóng hình để ta nhung nhớ và yêu thương.
“Anh ấy là người con trai xuất sắc nhất mà tôi từng gặp - ít nhất trong lòng tôi là như thế. Tôi nghĩ, về sau sẽ chẳng còn ai như anh ấy yêu thương tôi nữa, là tôi không có phúc phận thôi, thế nên mới để mất anh ấy.”
Chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao thăng trầm, bao dịu ngọt đắng cay. Nhưng tại nơi ngã rẽ cuộc đời, chúng tôi đành phải nói lời tạm biệt.
Sau này, dù ở bất cứ nơi đâu, mỗi người chúng tôi đều vẫn sẽ mang theo quãng thời gian thanh xuân của mình, cùng bước tiến về tương lai.
Sau này, trên đường đời đông đúc, đứa hào quang sáng chói, đứa ảm đạm chán chường, cũng đừng quên rằng đã từng ngồi chung trong một giảng đường, từng cùng đau đầu vì một kỳ thi khốn khổ…
Thì, đợi trời tắt nắng hạ, dọn dẹp chỗ ngồi, đóng cửa vào, khóa lại đôi mươi.
Vài năm lẻ, tạm biệt thời đi học của chúng ta.
Thời trung học, tựa như cũng có một người như vậy, len lén để ở trong lòng, mỗi ngày ánh mắt đều chú ý cậu ấy, nhưng khi ánh mắt cậu ấy nhìn đến, tim đập liền rộn lên cuống quít cúi đầu. Khi thành tích thi công bố ở trên danh sách thì trước tiên sẽ tìm kiếm tên của cậu ấy, sau đó tính khoảng cách giữa tên của hai người. Ngẫu nhiên vì một câu của cậu ấy mà vui vẻ cả ngày, cũng sẽ bởi vì cậu ấy cười với người khác mà uể oải…
“Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân.”

Thanh xuân chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là - đang trưởng thành.

Thanh xuân chính là quá trình em chạm mặt với tất cả những cảm xúc tích cực cũng như tiêu cực của cuộc đời, và đây cũng là giai đoạn em tự mình đưa ra quyết định đối mặt hay từ bỏ.
Năm tháng giống như một tên trộm lặng lẽ. Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ bước đến trước một cánh cửa phù thủy đầy băng tuyết. Trên cánh cửa đó viết: Tốt Nghiệp, Làm Việc, Kết Hôn, Sinh Con, Già Đi và Chết và tôi mở một cánh cửa bỗng lại nhìn thấy cậu”
Trên thế gian này, bạn gặp ai, quen biết ai, bỏ lỡ ai, tất cả đều đã được sắp đặt.

Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều.

Tuổi trẻ thật tốt biết bao, luôn mang theo nụ cười dạt dào hơi thở thanh xuân, không sao có thể bắt chước được.”

“Những chiếc kim dài vội vã chạy đua theo kim ngắn, cũng như thanh xuân của tớ và cậu đang cố níu giữ lấy kí ức ngày hôm kia. Hóa ra, thời gian thực sự trôi qua như thế. Không phải hình ảnh những con số bị lu mờ bởi gió bụi, hay vòng tròn vô tận được quay mãi cùng chiều kim, mà vốn dĩ đó là năm tháng tuổi trẻ nồng nhiệt đang dần phai mờ của chúng ta.”

Lời hứa giữa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu thực chất là bi thương. Vĩnh viễn, có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể nào thực hiện được. Đó là bi ai.
- Stt buồn Em nhớ anh, em lại khóc rồi
Thích việc gì thì cứ thử làm, thích nơi nào thì cứ thử đến, thích ai đó thì cứ thử nói ra. Còn trẻ mà, thời gian còn nhiều, việc gì cũng cứ thử cố gắng một chút đi! Chỉ là thử thôi cũng không có can đảm thì bản thân đúng thật là vô dụng. Rốt cuộc tuổi trẻ để làm gì mà việc gì cũng không dám?

“Thanh xuân của em không có tôi, thanh xuân của tôi luôn dõi theo em.”

Lời kết: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.