Status suy ngẫm Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì?

Tôi nghĩ rằng mỗi người đàn ông trước khi lấy vợ hãy vạch áo của mẹ mình lên. Nhìn vào mảng bụng năm tháng đó và suy nghĩ mình có nên kết hôn hay không? Mình có nên sống chung với một cặp đùi căng nứt dưa bở, một cái bụng nhăn nheo chằng chịt như địa đồ tàu. Có hay không? Nhưng cần thiết hơn hết là mỗi người đàn ông nên có một khoảng thời gian tĩnh lặng nhất định.
Status suy ngẫm Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì?

Đời này, Em nhất định phải xuất hiện trong hộ khẩu nhà anh. Không phải là vợ anh, thì sẽ là con dâu của mẹ anh.

 

Em muốn những hôm gió mùa Đông Bắc, sẽ chẳng đi đâu cả anh nhỉ, sẽ là một bữa cơm nóng và những cuộc nói chuyện không biên giới, hoặc em sẽ nằm trong vòng tay anh, một cái chăn nhỏ, căn phòng tối om và một bộ phim kinh dị.

 

Status suy ngẫm Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì?

 

Tôi thấy rằng một người đàn ông thường nói chán cơm mẹ nấu sau 20 năm. Nhưng chỉ cần sau 3 đến 5 năm là anh đã có thể than thở với bạn bè rằng: “Tao đang chán cơm vợ nấu”. Chán là chán thế thôi chứ tôi chắc chắn anh nào lúc bước chân về nhà cũng mưu cầu vợ phải sắp sẵn cơm lành canh ngọt. Dù mình có bỏ bữa đi nhậu nhẹt bù khú với đám bạn ngoài đường thì nghĩa vụ nấu vẫn phải nấu, vừa phải thoải mái cho chồng những khoảng thời gian riêng vừa phải nhẫn nhục ăn cơm nuốt nước mắt một mình.

 

Nhưng anh à! Vợ không phải là mẹ, không phải là người phụ nữ có thể ngồi canh mâm cơm mà chờ đợi anh đến hết cuộc đời. Vợ là người sẽ đi cùng, chạy cùng, vui buồn cùng, sướng khổ cùng, luôn song hành chứ không phải ở lại phía sau…

 

Hãy bước ra phòng khách, ở đó người vợ sẽ thể hiện trách nhiệm của một người mẹ đã rứt ruột sinh con đẻ cái cho anh. Ở đó nhìn đâu cũng thấy đồ chơi con anh bày la liệt, thấy quần áo cái ướt cái khô, thấy sữa bỉm thuốc men thậm chí là những vũng nước tiểu hay bãi nôn trớ.

Vợ là vợ, vợ không phải ô-sin để anh có quyền trách móc “Tại sao cô vẫn để nhà cửa thế này thế kia khi mỗi tháng tôi đã đưa cho cô 3 triệu 5 triệu hay 10 triệu”. Tiền chỉ để trả cho ô-sin thôi, còn với vợ, hãy trả cho cô ấy thật sòng phẳng, sự thông cảm, sự chia sẻ, sự thương xót và trả thật đầy đủ trách nhiệm của một người chồng.

 

Tình cảm không phải là thứ chúng ta có thể tùy tiện chấp nhận, hôn nhân không phải là thứ có thể duy trì chỉ bằng khi kết hôn với một lý do nào đấy.Tôi sẽ không sợ già, phụ nữ đừng sợ già, vì cho dù chúng ta ở một độ tuổi nào đấy,

 

Status suy ngẫm Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì?

 

Chúng ta đều sẽ gặp được một người tương xứng với bản thân mình.Đừng chọn vội để rồi chọn sai, đừng chon đại để một đời ân hận.Tôi muốn kết hôn với một người, chúng tôi lấy nhau sẽ không vì bất kể một lý do nào cả, sẽ không vì tôi sợ thanh xuân trôi đi mà bản thân lại ngày một già nua. Cũng không vì bác sĩ bảo cưới mà chúng tôi cũng phải gật đầu, càng không vì việc gia đình sắp đặt mà cắn răng chấp nhận.

 

Hôn nhân phải là việc tình nguyện của cả hai bên, phải là thứ khi chúng ta nhìn lại sẽ là sự mãn nguyện chứ không phải nuối tiếc.Tôi không muốn nuối tiếc khi chỉ vì mang bầu mà phải cưới, không muốn một người chưa muốn cưới tôi mà vì tôi có thai mà phải chấp nhận.

 

Em  cũng không phải tuýp người sợ già mà gật tạm.Hôn nhân là thứ thà muộn, còn hơn chọn vội.Là thứ chờ đợi, còn hơn là đáp bừa.Hạnh phúc không dựa trên bất kể một lý do nào, em muốn say này mình lấy một người, không phải vì điều gì, chỉ là khi ấy em đã đi ngang qua quãng thời gian nông nổi của tuổi trẻ, đã nếm trải đủ bao nhiêu ngọt bùi của quãng thời gian trưởng thành, em mong anh sẽ xuất hiện khi em dừng chân ở quãng đường em cần an phận.

Chúng ta sẽ ở cạnh nhau, kết hôn khi cả hai thấy đủ, đã đủ yêu và đã đủ hiểu, không quá sâu cũng đừng quá cạn.Mình kết hôn không phải vì sợ già, không phải vì bố mẹ, cũng không phải vì bác sĩ nói là phải nghe.Mình sẽ kết hôn, bởi vì mình thấy phù hợp, anh nhé.“Năm đầu tiên khi chúng mình lấy nhau, đêm nào em cũng cuộn tròn trong vòng tay của anh êm ấm, em cứ nghĩ bình yên mãi mãi là như thế, chẳng xa xôi gì.

 

Năm thứ hai của hôn nhân, thi thoảng giận nhau, em quay mình về một phía, nhưng chẳng kịp lâu, anh lại ôm em thật chặt, vỗ về những nỗi buồn, nước mắt chưa kịp lăn đã kịp tạnh ráo.

 

Năm thứ ba khi mình về chung một nhà, khoảng cách giữa chúng mình dần tăng, những vòng tay ôm không còn đủ chặt, giữa chúng mình là những khoảng trống không nhiều nhưng cũng kịp để lại những vết hằn không thể xóa.

 

Năm thứ tư chính thức gọi nhau là vợ chồng, những bất đồng, những mối bận tâm đã xóa dần đi những vòng tay ấm, chúng mình vẫn nằm chung giường nhưng mỗi người nhìn về một hướng, quay lưng nhiều hơn đối mặt, khoảng lặng của người này - người kia chẳng thể nào chạm tới.

 

Năm thứ năm kể từ khi mình trao cho nhau chiếc nhẫn của tình yêu và trách nhiệm, chiếc giường vẫn nằm ở đấy, nhưng hai chiếc gối chẳng còn liền kề nhau như ngày đầu, người này trở về khi người kia đã ngủ say; khoảng cách giữa hai chúng ta chỉ là một cái xoay người nhưng sao mênh mông đến vô tận; có những giọt nước mắt rơi rồi tự khô trên nền gối…

 

Thật ra, từng đấy năm cùng đi bên nhau, là người yêu rồi trở thành vợ chồng, bỗng nhiên một ngày, chúng ta sợ phải nói cho nhau nghe về một sự thật mà chúng ta đều biết rõ: Vẫn là anh, vẫn là em, tất thảy đều không thay đổi, chỉ có tình yêu của chúng ta đã kịp khác.

 

Càng trở nên thân thiết, quen thuộc, chúng ta càng không muốn và không cần bận tâm những nỗi buồn, muộn phiền của đối phương. Chúng ta sợ, chúng ta ngại, chúng ta thờ ơ và thoái thác mối quan tâm với người mình yêu sau những năm tháng trở thành vợ chồng. Khi đã yên tâm về một mối quan hệ, đó cũng là khi hai con người dần trở thành xa lạ.

 

Kỳ lạ thay, chúng ta từng sẵn sàng đánh đổi tất cả để có được tình yêu, để được cùng nhau đi đến hôn nhân nhưng chung sống rồi, niềm vui của người này lại là nỗi buồn của người kia. Sẽ còn có bao nhiêu đêm trên chiếc giường hạnh phúc ấy, chúng ta nằm nghe lại những thổn thức của tim mình mà thôi rơi lệ vì cô đơn nữa không?

 

 Mình đừng trách, đừng giận hờn mà làm gì, bởi yêu một người là cho họ cái quyền làm đau mình; nên là vợ chồng rồi, chúng ta cứ vô tư làm khổ nhau, vô tâm để mặc nhau loay hoay trong những nỗi buồn, nỗi đau, muộn phiền không thể tránh. Ai rồi cũng sẽ có nhiều hơn một người để bận tâm, để chẳng thể nào nhìn mãi về một hướng. Với hôn nhân, tình yêu sau những năm tháng tuổi trẻ chỉ là một dấu phẩy, mình có đặt nhau đứng trước hay đứng sau thì mãi mãi vẫn chỉ là một số không vô định.

 

Có những buổi chiều chếnh choáng cô đơn, bước chân chợt không muốn trở về, loay hoay trên phố đông một mình, lạc lối, muốn nghe tiếng ai đó gọi mà điện thoại trong túi cứ mãi im lìm. Phố lên đèn, tình nhân bắt đầu chung lối, kẻ đón người đưa rộn ràng, chỉ có riêng mình trên phố xa, chưa già nhưng lòng đã dần nguội lạnh những yêu thương.

 

Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì? Mình sẽ cần một người để thương hay cần một người nằm chung giường nhưng buồn vui chẳng thấu? Và mình, mình đang tiếc những năm tháng yêu nhau, tiếc một cuộc hôn nhân dài đằng đẵng những đợi chờ hay sẽ tiếc cho mình một cuộc đời không hạnh phúc?

 

Nhiều người vẫn nghĩ, khi chiếc giường vẫn còn hơi ấm thì cuộc hôn nhân ấy vẫn sẽ tồn tại, nhưng chẳng ai biết rằng, khi để mặc một người loay hoay trong nỗi cô đơn quá lâu, họ đã không còn sẵn sàng đánh đổi nỗi cô đơn của mình để đợi chờ một cái xoay lưng trở lại sau những đêm dài tự vòng tay ôm lấy mình nữa… 

 

Status suy ngẫm Trong cuộc hôn nhân ấy, mình cần gì?

 

Thật ra thì, tất thảy chúng ta đều sẽ biết thương lấy mình sau những năm tháng thương một người để hiểu rằng, hôn nhân không phải là để trói buộc nhau đi đến tận cuối đời, để những đêm dài nằm cùng nhau mà nhìn về hai hướng; hôn nhân là khi người này xoay lưng, người kia vẫn sẽ ôm chặt, bởi nếu không như thế, ngay khoảnh khắc để một người quay lưng, tình yêu cũng đã thay màu mất rồi…

 

Lời kết: Thế nên, mình ạ, đừng tiếc nhau những lời hỏi thăm, đừng tiếc nhau những tin nhắn mùi mẫn, đừng tiếc nhau những cái ôm rất chặt, và đừng tiếc nhau những yêu thương khi đã là vợ chồng. Bởi mình, đâu biết chắc rằng mình sẽ không mất nhau khi người kia quay lưng trong một đêm dài nào đó, mình vô tâm để họ tự loay hoay với nỗi buồn? Bởi mình, có dám chắc sẽ giữ được cuộc hôn nhân này mãi mãi, giữ được người ở cạnh mình nguyên vẹn khi không thể cho - đi - dù - chỉ - là - một - vòng - tay - sau - những - năm - tháng - ngủ - chung - một - giường?

Tình yêu

Tổng hợp những status làm tan chảy trái tim trong tình yêu

Tổng hợp những status làm tan chảy trái tim trong tình yêu

Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không...
22/09/2016
Tình yêu hiện nay “đợi chờ là hạnh phúc” có còn đúng?

Tình yêu hiện nay “đợi chờ là hạnh phúc” có còn đúng?

Chúng ta vẫn luôn nói với nhau "chờ đợi là...
22/09/2019
Những Stt đau lòng về sự vô tâm – liều thuốc độc giết chết tình yêu

Những Stt đau lòng về sự vô tâm – liều thuốc độc giết chết tình yêu

Yêu là một cảm xúc hạnh phúc, ngọt ngào mà bất cứ...
23/08/2016
STT Tình yêu đích thực là tình yêu không điều kiện

STT Tình yêu đích thực là tình yêu không điều kiện

Ai cũng cố đưa ra cho mình những mẫu người lý...
21/05/2020
Status hay thay lời con gái trong tình yêu.

Status hay thay lời con gái trong tình yêu.

Người ta thường nói “trên thế gian này không gì...
21/03/2016
Những STT Valentine hay, ý nghĩa dành cho Lễ tình nhân 14/2

Những Status Valentine hay, ý nghĩa dành cho Lễ tình nhân 14/2

Valentine (Lễ tình nhân) là dịp mà các đôi uyên...
10/02/2017
Statú viết về người yêu cũ Người cũ, không được phép thương không được phép nhớ

Status viết về người yêu cũ Người cũ, không được phép thương không được phép nhớ

Mọi thứ cứ nằm ở mức lưng chừng, không quá vồ vập...
22/03/2017
Stt đánh mất nhau là một điều tiếc nuối trong cuộc sống

Stt đánh mất nhau là một điều tiếc nuối trong cuộc sống

Đôi khi chúng ta trở nên quá hời hợt cho mối tình...
23/06/2018
Dù biết chẳng dễ dàng gì những em vẫn nói: "chúc anh hạnh phúc bên người mới"

Dù biết chẳng dễ dàng gì những em vẫn nói: "chúc anh hạnh phúc bên người mới"

Một câu nói ‘chúc anh hạnh phúc’ đơn giản như vậy...
04/07/2019
STT cô đơn cũng là một đặc ân của hạnh phúc

STT cô đơn cũng là một đặc ân của hạnh phúc

Nếu hạnh phúc của một kẻ đang yêu là tìm được một...
24/02/2020
Tháng 9, mùa thu đổ vào lòng người bao nhớ thương vụng về

Tháng 9, mùa thu đổ vào lòng người bao nhớ thương vụng về

Mùa thu, mùa đổ lá, đổ vào lòng người bao nhớ...
27/08/2019
STT phụ nữ có thể bao dung, chịu khó nhưng đừng bao giờ cam chịu

STT phụ nữ có thể bao dung, chịu khó nhưng đừng bao giờ cam chịu

Đàn bà lấy chồng, rốt cuộc cũng chỉ mong bản thân...
28/05/2019