STT hối hận nào bằng việc tự đẩy người mình yêu rời xa
Vì nông nổi nhất thời mà anh đã đánh mất người con gái bên mình bao năm. Bây giờ anh không thể nào quên được em, nhưng có làm gì đi nữa thì cũng muộn rồi.
Sai lầm lớn nhất anh mang trong cuộc đời, là đánh mất em khi ta tuổi đôi mươi, là muốn ấp ôm em theo cả cuộc đời mà bản thân anh còn chưa lo được nổi. Giờ đây anh đã có những thứ em cần rồi, chỉ không có em nên anh đau lòng thôi.
Vắng em, nụ cười của anh cũng không còn, con tim anh nhói đau vì rạn vỡ. Anh thật sự quá yêu em rồi , anh nhớ em. Anh phải làm sao đây...
Anh từng oán trách em rất nhiều tại sao ngày ấy bỏ anh trong cô liêu. Anh từng nói với em rất nặng lời, sao ngày ấy để anh ôm chơi vơi. Giờ lớn hơn anh mới hiểu, ai cũng muốn cuộc sống không lo toan.
Anh thấy ân hận vô cùng vì đã có em, giữ được em bên anh bao nhiêu năm mà giờ đây đành mất em. Trong cuộc đời mình đây có lẽ là lỗi lầm lớn nhất của anh, một lỗi lầm anh không bao giờ tự tha thứ cho mình.
Anh hối hận, hối hận vô cùng vì cái suy nghĩ vớ vẫn trước đây của anh, hối hận vì bản thân không tốt làm em càng xa anh... Anh không biết sẽ sống thế nào khi không có em bên cạnh.
Với anh em là tất cả, tất cả hạnh phúc của thế gian này, em là báu vật mà anh đã tìm được, là tất cả những niềm đau trên thế gian này gom lại, là những tia hy vọng thắp sáng cho những cuộc đời cơ cực. Ấy vậy mà anh đã vô tâm và để em ngày càng xa anh. Anh thật ngốc phải không em?
Em à, anh đã rất hối hận khi đánh mất em bởi vậy anh vẫn hy vọng và tin rằng anh sẽ tìm lại được em, anh sẽ đi tìm em dù em ở nơi đâu, dù em có như thế nào thì anh cũng vẫn yêu em, một tình yêu không toan tính, một tình yêu không gì có thể đánh đổi được.
Anh giờ đây hối hận vì tự mình đã đánh mất khung trời yêu thương. Anh hối hận lúc có thể nhưng không làm em vui, không tạo được niềm tin che chở cho em.
Trong anh dằn vặt và đau đớn khi tự mình làm em xa dần. Anh giờ đây không biết làm thế nào cho em, nàng công chúa của lòng anh quay về như trước đây.
Tôi hối hận lắm, tôi muốn đánh đổi mạng sống mình cho tôi một cơ hội quay lại khoảng thời gian khi quen em, tôi sẽ làm lại tất cả nhưng sự thật là không thể.
Anh hối hận vì đã mất em, đó là vết đau trong cuộc đời anh và anh chỉ hi vọng một điều rằng đừng bao giờ quên tên anh.
Kết bài: Mỗi một câu chuyện tình đặt dấu chấm hết là bấy nhiêu sự tổn thương nhận về, sau hai từ "không sao" đã chứa đựng trăm vạn tủi hờn, khóc thương cho đời người con gái...Nhẹ lòng người ra đi, nặng lòng người ở lại...