Status về sự phản bội trong tình yêu Em đặt nhầm niềm tin nơi anh
Hãy cứ bình thản vì ai chẳng có sai lầm cho dù đã rất thận trọng.Không mất mát gì là điều tốt nhất. Nhưng nếu phải mất mát, hãy chọn mất mát nhỏ bé để khỏi phải mất những điều quý giá…
Đúng vậy có đôi khi trong cuộc đời ta đã đặt niềm tin không đúng chỗ, không đúng người và không đúng lúc nữa. Cuộc sống là thế đôi khi vấp ngã ta mới hiểu rõ được hết bản thân mình. Cứ coi như đấy là kinh phí cho bài học đời vì tuổi trẻ là tuổi vấp váp. Thời gian sẽ giúp ta sàng lọc trong những cho,còn, được,mất,những cay đắng,ngọt,bùi để có cái nhìn toàn diện nhất,bao dung nhất. Và ta sẽ biết ta cần phải sống như thế nào,có trách nhiệm ra sao với chính cuộc đời ta.
Cuộc đời này là thế, có người khiến bạn đặt lòng tin hết một lần lại một lần, để rồi thất vọng hết một lần lại một lần. Họ dạy cho bạn biết lời nói là thứ rẻ tiền nhất trong đời, và lòng tin, đôi khi chúng ta vẫn luôn đặt sai chỗ. Họ cho chúng ta hiểu được, cảm giác bị phản bội là như thế nào, và họ cũng dạy cho chúng ta biết cách duy nhất để bảo vệ trái tim mình khỏi những thương tổn, là giả vờ rằng mình vốn chẳng hề có trái tim.
Bài học lớn nhất tôi học được trong đời này, có lẽ chính là không nên đặt lòng tin vào bất cứ một người nào hết, bởi vì trên đời này có những người sẵn sàng vì rất nhiều thứ mà phản bội bạn, và cũng bởi vì chúng ta càng tin tưởng một người nhiều bao nhiêu, thì lại càng dễ dàng để họ tổn thương mình bấy nhiêu.
Có những thứ chỉ trải qua rồi chúng ta mới hiểu, nhưng lúc chúng ta hiểu ra được rồi thì mọi chuyện cũng đã quá muộn, lúc tôi hiểu được thì đã chẳng còn kịp làm gì để cứu vớt lấy bản thân mình nữa, người mà mình dốc lòng tin tưởng đời này, cuối cùng cũng để lại một sự thật khiến tôi khó lòng chấp nhận.
Tôi không biết bản thân mình nên vui hay nên buồn, nên khóc hay nên cười, chỉ cảm thấy bản thân mình thật sai lầm, thật ngu ngốc vì đã tin một người vốn không nên tin từ ban đầu…
Rồi đến lúc gặp lại, trong lòng tôi chỉ còn lạnh lẽo. Không vì thấy người ấy khổ mà thương, không vì những lời nói của người mà vui hay buồn, bởi vì một khi lòng tin dã mất, thì bất cứ lời nói nào cũng chỉ còn là nguỵ biện giả dối.
Người ta hỏi tại sao tôi lạnh lùng đến thế? Bởi vì tôi sợ, trái tim con người chỉ có một, mà người muốn làm tổn thương nó lại quá nhiều, càng đặt tình cảm nhiều bao nhiêu, thì lại càng dễ bị tổn thương bấy nhiêu. Cách tốt nhất để bảo vệ, là không cho bất cứ ai bước vào trái tim của mình.
Nếu như em có thể không yêu anh thì tốt quá. Lúc đó không cần phải đau khổ vì nhớ nhung. Không cần mệt mỏi vì giữ chặt anh. Nếu như em có thể không yêu anh thì tốt quá. Không sợ mất đi anh cũng không sợ đánh mất chính mình. Có anh rồi, lại sợ một ngày nào đó anh lẳng lặng ra đi.
Nếu như em có thể không yêu anh thì tốt quá. Không cần phải ghen tuông, ganh tỵ với những cô gái khác bên cạnh anh. Cho dù không yêu anh có nhiều điều tốt như thế, nhưng em vẫn kiên quyết lựa chọn yêu anh bởi vì không có anh, mọi thứ dù tốt đẹp thế nào cũng không có ý nghĩa.
Nếu một ngày anh phản bội em...
Chỉ mong anh, đừng đưa cô ấy đến những nơi mình đã từng qua.
Đừng nói với người ta những gì anh bảo là dành cho riêng em duy nhất.
Đừng nắm tay, đừng ôm, đừng hôn như cách anh yêu em, hình như cũng có chút gì là… đã thật.
Và đừng làm tổn thương cô ấy, như đã làm đau em.
Một cô gái tổn thươnq nhiều lần, sẽ phũ phànq và vô tâm hết sức có thể. Nếu bạn yêu cô ấy, có thể bạn sẽ phải khóc vì cô ấy. Bởi cô ấy sẽ7 khônq nqhĩ cho bản thân bạn đâu, cô ấy chỉ làm theo cảm xúc cá nhân mà thôi
Chắc hẳn bị lừa dối bởi chính người mình yêu thương là cảm giác không dễ chịu chút nào. Lựa chọn theo cách thông minh hay dại khờ thì không ai có thể phủ nhận những thương tổn mà những người bị phản bội phải chịu đựng. Người dần mất đi niềm tin vào tình yêu, họ sống đối phó và nghi ngờ với tất cả. Cuộc sống trở nên tăm tối và đầy rẫy đau khổ. Lại có người tồn tại loại đau khổ mà mắt thường không thể nào thấy được, nó âm thầm gặm nhắm tâm hồn, đục khoét suy nghĩ khiến con người ta chết đi từ trong tiềm thức.
Nếu đã không còn tình cảm nữa thì hãy nói rõ ràng hà cớ chi mà lén lút nắm một bàn tay khác trong khi bàn tay còn lại vẫn nắm giữ trái tim của người thương hiện tại.
Phải chăng vì tình yêu lâu năm làm cho con người ta nhàm chán, muốn tìm kiếm hương vị mới nhưng còn nuối tiếc những cái quen thuộc nên đành đoạn chia trái tim ra làm đôi. Bên nào cũng muốn giữ- người mới và người cũ- cảm giác mới mẻ và những điều cũ kĩ- ranh giới nó mong manh lắm.
Nếu một khi đã phản bội hãy cản đảm thừa nhận vì chẳng có gì trên đời này là bí mật mãi mãi. Tại sao không rời đi, không để người cũ biết sự thật khi mà mọi thứ vẫn có thể giải quyết trong nhẹ nhàng? Tại sao lại ích kỷ để người ta đau lòng trong lúc mình vui vẻ bên cạnh người mới. Hãy nói ra dù thế nào đi nữa. Dám làm phải dám chịu.
Và anh phản bội tình cảm của tôi. Anh chỉ nhắn vẻn vẹn một câu nhưng cũng đủ để bao nỗi đau đớn của tôi trỗi dậy " Anh gặp đúng người, không đúng thời điểm. Anh xin lỗi, vì anh yêu cô ấy quá nhiều em à. Anh xin lỗi, đừng buồn vì anh".Tôi bật khóc ngon lành, khóc đủ để xoa dịu những nỗi đau không biết khi nào mới lành.
Ừ thì tình cảm chẳng thể nói ai sai, ai đúng. Hợp tan là bình thường nhưng tại sao anh không nói sớm hơn để tôi có thể đủ mạnh mẽ đối diện, để tôi đỡ phải chơi vơi trong chính con đường mình đã chọn. Anh rẽ hướng khác, tôi vẫn còn ở góc ngã ba đường, một mình dõi theo anh.Có một nỗi đau thật khó gọi tên - bị phản bội, nó ở lửng lơ đâu đó không xa, không gần và day dứt...
Lời kết: Hết duyên hết phận thì hãy chấp nhận. Tìm được bình yên trong tâm hồn mới là điều quan trọng nhất bạn cần làm. Chỉ đến khi bạn thanh thản đối diện được với người phản bội mình, nở 1 nụ cười thì bạn đã vượt qua được nỗi đau một cách ngoạn mục rồi đấy.