Biết phải nói sao đây

Biết phải nói sao đây, lần đầu tiên găp em, anh đã cảm thấy xót xa , buồn vì biết em không phải là của anh mà là của ai đó... ! Anh chỉ là kẻ đến sau nên nào dám nói gì, chỉ biết lặng lẽ cầu mong cho em được vui và hạnh phúc mà thôi. Em biết không, có những lúc anh muốn nắm thật chặt bàn tay em để em không bao giờ phải rời xa anh nữa, để anh có thể ở mãi bên em lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em . Nhưng anh thật là khờ , chuyện đó đã có người khác lo cho em rồi , anh đành phải nói ước gì......mà thôi . Giá như, giá như anh..... có thể gặp em sớm hơn thì có lẽ , có lẽ....  

Biết phải nói sao đây