Status ý nghĩa Nếu có thể quay lại thời sinh viên, chị sẽ sống một cách ý nghĩa hơn
Giờ đi làm rồi, thấy tiếc thời sinh viên quá, tiếc vì mình sống quá vội, quá gấp gáp, lười học, ham ngủ, ham kiếm tiền và chẳng có nổi cho mình 1 ước mơ, cứ viển vông để dòng đời đẩy trôi lúc nào cũng xoáy vào vòng quay cơm áo, gạo tiền. Tất nhiên, không hoàn toàn đánh mất những kỷ niệm đẹp, nhưng một chút nào đó không tận dụng được sức trẻ, nhiệt huyết của tuổi sinh viên mà xây cho mình 1 mục tiêu, 1 đam mê, 1 ước mơ để theo đuổi, để giờ đây lại tiếp tục bị cuốn vào vòng xoáy của kiếp sinh tồn.
Nếu như cho chị quay lại thời sinh viên, chị muốn nuông chiều bản thân một chút, không quá ham kiếm tiền, thấy việc gì ra tiền mà chân chính là lao vào như con thiêu thân, rồi ki cóp, rồi để dành, bỏ qua những hoạt động xã hội, những niềm vui, những khao khát mà chỉ có ở thời sinh viên mới có.
Đừng quá lười biếng ỉ lại hoàn toàn vào bố mẹ, nhưng cũng đừng quá đam mê với đồng tiền, bởi con người ta không bao giờ hài lòng với số tiền mình đang có, có một thì muốn hai, có hai, có ba thì lại muốn nhiều, nhiều hơn nữa nên cứ mãi mãi sống gấp gáp bỏ qua nhiều những cơ hội mà mình xứng đáng được hưởng thụ.
Nếu như cho chị quay về thời sinh viên, chị muốn sống một cuộc sống bớt để ý, bớt cầu kỳ và bớt khó chịu đi một chút, lười một chút cũng được, đừng bê tha là được, lôi thôi một chút cũng được, đừng bốc mùi là được. Chính vì chị cứ mãi khó tính nên giờ đây chị đang ở trong 1 căn nhà đúng như ý của chị nhưng lại chẳng thể ở cùng ai vì chị sẽ thấy khó chịu khi người ta động vào đồ đạc của mình, vậy đó. Nếu có thể các em hãy sống sao cho thoải mái và sẻ chia với nhau để có những kỹ năng sống chung với tập thể nhé, đừng như chị ^^.
Nếu như quay lại thời sinh viên, chị sẽ cố gắng hội nhập với thế giới con gái hơn một chút, chăm lo cho bản thân mình hơn một chút, vì thiên chức của con gái là phải đẹp mà, đừng quá cầu kỳ, quá lòe loẹt, quá phô trương nhưng cũng đừng quá cổ hủ với suy nghĩ cái nết đánh chết cái đẹp. Xã hội bây giờ khác rồi, nếu không có nhan sắc thì em buộc phải có bản lĩnh, có những năng khiếu thiên tài. À không, có thiên tài cỡ mấy cũng vẫn cần đẹp các em ạ.
Cố gắng sắm cho mình 1 vài bộ quần áo để diện trong các dịp đặc biệt, 1 thỏi son và 1 lọ kem dưỡng da, chỉ cần thế thôi, các em sẽ cảm thấy tự tin hơn khi đi đâu đó, nhưng cái gì cũng một chút thôi nhé, là sinh viên mà, đừng quá sa đà vào làm đẹp mà đánh mất bản thân mình. À quên, phải chăm tập thể dục cho cơ thể dẻo dai và săn chắc nữa nhé!
Hóa ra, bên cạnh những kiến thức, bài học mà chị đã từng học ở trường lớp, còn cần rất nhiều điều khác để tạo nên một công việc thành công. 4 năm đại học dùng để “bay”, chị bỗng bị kéo trở lại mặt đất bởi một gánh nặng vô hình mang tên “deadline”, “KPIs” hay “chỉ tiêu”... Bị áp lực của những thứ đó đè nặng, chị thực sự chới với và luôn không biết sẽ phải làm gì để vượt qua những khó khăn của công việc…
Giá như, ngày trước, chị chịu khó học hỏi, không chỉ là kiến thức trên lớp mà còn là thực hành, kiếm thêm cho mình những trải nghiệm thì giờ đây chị đã không chới với như vậy...Đến khi đi làm chị mới nhận ra, dù ở bất cứ ngành nghề hay công việc nào thì làm việc vẫn là vấn đề không chỉ nằm ở cái đầu, mà còn cần tích hợp rất nhiều kỹ năng khác.
Việc thiếu kỹ năng bỗng trở thành một sợi dây vô hình, khiến chị buộc phải giơ tay chịu trói trước rất nhiều công việc. Kĩ năng thuyết trình, giao tiếp, tư duy logic hay thậm chí cả những kĩ năng đơn giản như viết một email, soạn thảo văn bản, dùng excel, … cũng là rào cản khiến chị không thể hoàn thành công việc của mình.
Giá như, chị để tâm đến những kỹ năng tuy nhỏ mà lại rất quan trọng đó sớm hơn, thì giờ chị đã không phải bó mình trước những công việc đơn giản nữa...Đến khi đi làm chị mới nhận ra... không quan hệ, khó khăn biết nhường nào.
Chị từng nghe người ta khuyên can về một thế giới đại học đầy những cám dỗ, gia đình dạy chị phải biết giữ mình. Nhưng quá giữ mình khiến chị nhút nhát, lạc lõng và tự cách ly khỏi mọi người. Trong khi chúng bạn đi chơi cùng nhau gắn kết; đi làm thêm và có những đồng nghiệp mới; tham gia các hội thảo để học hỏi và tiếp xúc với những người giỏi trong ngành, chị lại thu mình trong thế giới của riêng, không chịu mở lòng đón nhận những người bạn mới, đồng nghiệp mới.
Đến khi đi làm chị mới nhận ra… thời sinh viên của mình thật vô tâm quá. Sống trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ suốt 4 năm trời, không phải lo cơm áo gạo tiền khiến chị tự thỏa mãn chính mình, mơ mộng về cuộc sống luôn đủ đầy như thế.
Đến khi ra ngoài xã hội, bị xô đẩy và phải chạy đông chạy tây để kiếm tiền chi trả cho những thứ rất nhỏ nhặt như tiền điện tiền nước, thậm chí là bữa ăn cũng phải cân nhắc xem chi bao nhiêu, ăn cái gì vừa giá. Ước gì ngày trước chị chăm chỉ hơn, biết nghĩ xa, lo toan và quản lý tài chính tốt hơn.
Đến khi đi làm chị mới nhận ra… sự sáng tạo không hẳn là tài năng mà còn là cả một loại học hỏi. Không ai ngăn cản bạn sáng tạo, nhưng để sức sáng tạo ấy trở nên có ích và phù hợp với mục tiêu công ty lại không phải điều dễ dàng. Thực tế giống như một sợi xích ràng buộc, khiến chị muốn bay nhưng lại chẳng thể cất cánh. Điều quan trọng nhất mà chị luôn phải nghĩ đến trước, đó là liệu sự sáng tạo của mình có giúp công ty đạt được mục tiêu?
Khả năng mơ mộng của đầu óc là vô hạn, nhưng nguồn lực và nhân lực lại là thứ khiến mọi doanh nghiệp phải đau đầu. Ý tưởng có thể hay thật đấy, nhưng dần dần chị nhận ra chị cần phải học thêm cách kéo chúng từ trên cao xuống.
Giá như lúc trước, chị bớt suy nghĩ bay bổng và mơ mộng mà thay vào đó là tiếp xúc với thực tế, có thể chị sẽ tránh được sự xiềng xích như bây giờ.
Đến khi đi làm chị mới nhận ra… 4 năm đại học trôi qua nhanh quá. Chị luôn nghĩ rằng mình có thật nhiều thời gian để trải nghiệm, để học tập và chị chẳng cần vội vã hoàn thành những công việc đó. Chị cứ nghĩ rằng thôi cứ chơi đi, mình còn trẻ.
Nhưng khi đi làm chị mới chợt nhận ra, sinh viên có gì đâu ngoài thời gian. Trong lúc chúng bạn mải miết đi tìm kiếm những cơ hội ngoài kia, chị lại ngồi đó và mơ mộng. Để giờ đây chị là người tụt lại khi làm phí hoài tài sản quý nhất khi còn ngồi trên giảng đường
Quãng đời sinh viên không ngắn nhưng lại cũng chẳng dài, chỉ là khoảng thời gian vừa đủ để bạn lấp đầy tuổi thanh xuân với những trải nghiệm thực tế quý báu. Hãy #ngưngảotưởng và bước ra ngoài thế giới thật ngay bây giờ, để chuyện đi làm không còn là những lần vỡ mộng đáng tiếc, để niềm đam mê của một marketer mãi sáng màu trong hành trình phía trước!”
Lời kết: Vậy nhé, chị mong các em sẽ có một cuộc sống sinh viên thật phong phú và đa dạng, có nhiều những người bạn thật tốt và chuẩn bị cho mình một hành trang vững chắc để bước vào cuộc chiến sinh tồn mang tên " CUỘC ĐỜI".