Những giấc mơ đẹp bỗng nay đã dần úa tàn
Thơm mơ màng, mùi hương theo làm gió cuốn em đi ,kề bên vai ai từng đêm? Giấc mơ này biết đi về đâu ? Cánh hoa úa tàn ... Đắng cay em đã chọn.
Người đành quên sao những đóa hồng hạt mầm đắp xây ước mơ chung mộng. Vườn hồng năm xưa đã úa tàn còn lại chút hương nhớ em vô vàn. Em xa anh thật rồi nhưng tim anh vẫn mãi yêu riêng mình em thôi.
Ngày ta khép cửa buông mành. Muôn lời thỏ thẻ em , anh tròn đều. Đáy tình in lớp rong rêu. Chim trên nhánh lá bỏ chiều đi đâu? Giấc mơ xưa nay đã úa tàn.
Ngày ta tát cạn giấc mơ. Lẻ loi giọt nắng cuối bờ bãi xưa. Phất phơ lau sậy lưa thưa. Hoàng hôn mặc áo xô mùa chốn nao?
Cánh hoa úa tàn, rồi bức tranh cũng vén màn. Bóng ai xa ngút ngàn, nước mắt rơi ứa tràn. Sầu làn mi khép, tình buồn ai ép. Biết đi về chốn đâu,khuôn mặt đáng thương?
Ngày đó ấm áp ấy sẽ mãi mãi không bên em nữa đâu. Làn gió ấm áp ấy sẽ mãi mãi không ôm em như trước. Lời nói ấm áp ấy sẽ mãi mãi không bên em nữa đâu. Ở đó, chớ có nhớ, có khóc vấn vương về ai nơi này... Và từ đây giấc mơ đôi ta đã úa tàn.
Nào ai biết chăng, cuộc đời là giấc mơ nên chớ có tiếc nuối. Một cơn gió qua, lạnh lùng đầy xót xa. Mang theo một giấc mơ hoang tàn.
Ước muốn ngày nào rồi sẽ bay xa. Dẫu có muộn phiền còn mãi trong ta. Thời gian trôi đi mãi, hãy cứ để mình làm áng mây bay. Như dòng sông hờ hững, trôi đi trong bóng đêm. Chỉ còn lại mình tôi giấc mơ hoang tàn.
Đôi ta bây giờ, đã khác xưa... Mùa thu rơi những chiếc lá, tiếc cho giấc mơ chúng ta từ đây úa tàn. Em giấu nước mắt trong tim nhìn đôi mắt anh một trời xa vắng. Thà rằng mình chia tay nhau để anh bước đi trên con đường anh đã chọn. Em vẫn sẽ mãi yêu anh dù em biết anh... đã quá xa xôi
Nhưng em đâu hay rằng, mua thu giờ đang thay lá. Năm tháng cũng sẽ trôi qua, chúng ta dường như đã già. Đôi uyên ương hom nào đã khác xưa, giấc mơ đã úa tàn.
Sẽ không còn nước mắt, sẽ không còn dấu yêu. Còn gì trên thế gian ngoài những đau buồn em mang. Sẽ không còn thắp nến, chẳng còn ngắm sao đêm. Ngoài tim em vỡ tan dần chết khi tình úa tàn.
Dường như em đã biết yêu anh là sai lầm ... Một cơn gió thoáng qua hay bông hoa úa tàn. ... Rời xa những giấc mơ như thiên đường khi em được có anh.
Khép hết những mong chờ, những giấc mơ dang dở ta đã viết trong những ngày thơ ... Mình buông hết chơi vơi theo những chiếc lá khô rơi mau úa tàn.
Em chỉ còn lại giấc mơ, giấc mơ buồn. Gió thu trên ngọn úa tàn. Hắt hiu lá rơi từng lá vàng. Bài tình ca tan vỡ giữa đêm buồn. Bên thềm mùa thu đã sang.
Bỏ đi tình yêu tan vỡ. Đừng mong mọi thứ sẽ hàn gắn như xưa. Biết đâu bỡ ngỡ ta lại trở về. Một ngày bình yên đến lạ trong chiều mưa.
Bên thềm giọt mưa vẫn rơi, rơi theo ngày tháng. Nghe thì thầm từng tiếng mưa, dấu xưa tàn úa. Anh chỉ còn lại giấc mơ, giấc mơ buồn, gió thu trên ngọn úa tàn.
Tôi nhận lại hết đắng cay, xót xa cuộc tình. Và là chỉ có tôi, ngồi lại trong giấc say. Tiếc thương cuộc tình, khóc than cuộc tình vì mọi thứ đã úa tàn.
Lời kết: Khi những hoài bão và ước mơ nguội tắt hãy thực hiện nó bằng tất cả nhiệt huyết bạn có để những giấc mơ đó không bao giờ nguôi tắt dù tuổi tác đã úa tàn.